Lúc Dương Bách Xuyên đột phá đã bị chậm trễ một lúc, nhưng hắn không lo lắng sẽ không đuổi kịp ý thức Ma Thần, bởi vì trong hoàn cảnh này, tốc độ của ý thức Ma Thần cũng chậm lại. Tuy nhiên, bây giờ lại khác, tu vi của hắn đã đột phá đến cực hạn, đạt đến cảnh giới Tiên Vương, tốc độ hiện tại của hắn đã nhanh hơn ít nhất gấp ba lần so với trước, quan trọng là hắn không còn bị ảnh hưởng bởi môi trường hàn khí nữa.
Do đó, việc đuổi kịp ý thức Ma Thần chỉ là vấn đề thời gian, vả lại, hắn cũng tin là mình sẽ sớm bắt kịp.
Chênh lệch trước sau khoảng nửa canh giờ mà thôi, nơi này chỉ có một con đường duy nhất, vẫn là tiến về phía trước, địa hình có vẻ nghiêng xuống dưới.
Bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn hắn đã đi vào sâu xuống lòng đất, rất xa và rất sâu.
Bên trong toàn bộ lối đi, khí lạnh vẫn dày đặc, còn kèm theo những cơn gió lớn như dao cắt thổi từ phía trước tới. Trong môi trường này, Dương Bách Xuyên tin là ý thức Ma Thần cũng không dễ chịu gì, cho dù nàng ta là Ma Thần, nhưng thực chất cũng chỉ là một linh hồn Ma Thần, vẫn phải dựa vào cơ thể của Lạc Dương.
Mà cơ thể của Lạc Dương chỉ mới là Tiên Vương sơ kỳ, cho dù trước đó ý thức Ma Thần đã lừa lấy Tinh Thạch cực phẩm từ Nhiếp Hồn lão tổ và Tuyết Hương, hoặc có thể nói là Băng Hàn Bản Nguyên Tinh Tinh thì tu vi của nàng ta cũng chẳng tăng thêm được bao nhiêu.
Do đó, trong môi trường như thế này, Dương Bách Xuyên biết mình tạm thời vẫn chiếm ưu thế, hắn nghĩ thầm, khi bắt được ý thức Ma Thần nhất định sẽ xử lý nàng ta thật đích đáng.
Tên ma đầu này đúng là một quả bom hẹn giờ, hơn nữa còn rất xảo quyệt, suốt khoảng thời gian dài vừa qua, ý thức Ma Thần cơ bản không lộ diện, tỏ ra rất an phận và ngoan ngoãn. Bây giờ xem ra, nàng ta thực sự là kẻ âm mưu sâu sắc, nhân lúc hắn rời đi tìm Đông Phương Thiết Nhân, nàng ta đã đột nhiên nổi dậy quấy rối.
Hơn nữa, nàng ta còn rất thành công đạt được mục đích, nếu không phải hắn đến kịp lúc thì có lẽ Tuyết Hương và Nhiếp Hồn lão tổ thật sự đã bị nàng ta giết chết rồi.
Dương Bách Xuyên càng nghĩ càng tức giận, hắn quyết tâm lần này không thể tha cho tên đầu ma đó nữa, nhưng đồng thời cũng cảm thấy bất lực.
Về căn bản, Lạc Dương chính là một phân thân trùng tu của Ma Thần, hai người vốn dĩ là đồng can đồng nguyên, nếu muốn tiêu diệt Ma Thần thì khả năng là không thể, bởi vì bất kể tiêu diệt người nào thì người kia đều sẽ chết.
Kết cục định mệnh của bọn họ chỉ có thể là bên này hòa hợp với bên kia, chứ không phải tiêu diệt đối phương, đây chính là điểm khiến Dương Bách Xuyên bất lực, mà cũng là lý do hắn giữ lại ý thức Ma Thần đến hiện tại.
Tình huống xảy ra hôm nay thực ra cũng là kết quả tất yếu sớm muộn sẽ đến, chỉ là hiện tại, hắn đang rối rắm không biết nên đối phó ý thức Ma Thần như thế nào?
Muốn giết thì không thể ~ xử lý qua loa cũng không giải quyết được vấn đề, nghĩ đi nghĩ lại quả thực đau đầu muốn chết.
Khi đang mải suy nghĩ linh tinh, Dương Bách Xuyên tăng tốc bước chân. cuối cùng, sau mười phút, hắn đã nhìn thấy một chùm ma khí ..
Lập tức, Dương mỗ nở nụ cười, lần này xem ngươi chạy đi đâu?
Trong chùm ma khí phía trước, thấp thoáng có thể nhìn thấy bóng dáng của Lạc Dương, nhưng lúc này, người điều khiển cơ thể Lạc Dương rõ ràng là ý thức Ma Thần. Dương Bách Xuyên không khỏi khâm phục tên đầu ma này, trong môi trường khắc nghiệt như vậy, chỉ dựa vào một chùm ma khí mà vẫn có thể trụ vững đến tận bây giờ, thậm chí còn đang tiếp tục tiến lên.
Nhưng rất rõ ràng, tốc độ của nàng ta đã giảm đi rất nhiều so với trước, lực lượng băng hàn cũng ảnh hưởng rất lớn đến nàng ta.
Lúc này, Dương Bách Xuyên cách ý thức Ma Thần chưa đầy một trăm năm mươi mét, hơn nữa, bước chân của Dương Bách Xuyên vẫn tiếp tục tăng tốc, khoảng cách này rất nhanh sẽ được rút ngắn.
Khi chỉ còn chưa đầy một trăm mét, cuối cùng ý thức Ma Thần phía trước cũng phát hiện ra hắn, đột nhiên, ý thức Ma Thần tăng tốc nhanh hơn, nhanh hơn rất nhiều.
Nhưng Dương Bách Xuyen không hề để tâm, hiện giờ hắn đã đạt đến Tiên Vương Cảnh, hoàn toàn có thể đối phó với hàn khí, cho dù ý thức Ma Thần có tăng tốc thì cũng không sao cả, việc bắt được nàng ta cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi
Cả hai người cứ thế đuổi bắt nhau, khoảng cách ngày càng thu hẹp, chỉ còn lại năm mươi mét.
Ý thức Ma Thần cuối cùng cũng cảm nhận được áp lực, lập tức chửi rủa Dương Bách Xuyên: "Dương Bách Xuyên, ngươi nhất định phải gây khó dễ cho bổn thần sao? Lạc Dương vốn dĩ chỉ là một phân thân trùng tu của ta mà thôi, hiện giờ bổn thần chỉ muốn hợp nhất với phân thân của mình, vậy mà tiểu tử ngươi lại xen vào việc của ta!"
Dương Bách Xuyên nghe ý thức Ma Thần chửi rủa, lạnh lùng đáp lại: "Nếu đổi lại là người khác thì tiểu gia ta còn lâu mới quản, thậm chí tránh còn không kịp, nhưng Lạc Dương là sư chất của tiểu gia ta, ta không quan tâm nàng có phải là phân thân của ngươi hay không! Nói tóm lại, ta không thể để ngươi làm hại Lạc Dương, ta cũng cho ngươi một con đường khác, nếu ngươi đã nói ngươi và Lạc Dương vốn là một thể thì ngươi cứ để Lạc Dương hợp nhất với ngươi, chẳng phải mọi chuyện sẽ hoàn mỹ hay sao?"
"Ngươi ... Xem ra tiểu tử ngươi quyết tâm muốn đối đầu với bổn thần! Tốt, nếu đã vậy, bổn thần chắc chắn sẽ không để ngươi đạt được ý muốn, cho dù có phải hồn phi phách tán, bổn thần cũng không hối hận! Bổn thần đường đường là Ma Thần của Thiên Giới, sao có thể để một con sâu kiến như ngươi uy hiếp! Hừ!" Ý thức Ma Thần giận dữ chửi bới, nói ra những lời đầy cay độc.
Dương Bách Xuyên nghe rõ trong lời nói của ý thức Ma Thần có cảm giác cùng đường bí lối, như đang cố tình hù dọa hắn!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!