Dương Bách Xuyên chỉ muốn đuổi theo ý thức Ma thần để trấn áp nàng ta, hơn nữa lần này trong lòng hắn cũng có những suy nghĩ ác độc, đợi khi đuổi kịp hắn sẽ khiến nàng thương tổn ma hồn, chỉ giữ lại hơi thở cuối cùng, chỉ cần không ảnh hưởng tới Lạc Dương là được.
Đúng là bị Ma đầu này dọa cho hết hồn, nếu như hắn tới chậm thêm một chút nữa thôi, cả Tuyết Hương và Nhiếp Hồn lão tổ đều sẽ chết trong tay nàng ta.
Nhưng xem ra Ma đầu này quả thật hơi khó đối phó, bởi vì xảo trá, nàng ta biết trong tay hắn có trứng Côn Bằng trấn áp nên không ra tay với hắn, vừa xoay người đã bỏ chạy, hơn nữa còn nói lời độc ác, đợi sức mạnh khôi phục nàng ta sẽ tới báo thù.
Dương Bách Xuyên biết ý thức Ma thần dám nói như vậy thì hắn là có phần nắm chắc, khi nàng ta khôi phục lại chút sức mạnh, chỉ sợ trứng Côn Bằng trong tay hắn sẽ không còn tác dụng, vậy nên Dương Bách Xuyên không muốn cho nàng ta cơ hội đó, han phải trấn áp ý thức Ma thần một lần nữa trước khi nàng ta khôi phục lại.
Nếu không sẽ chẳng có cách nào trấn áp được, mặc dù chỉ là linh hồn nhưng ở trong cơ thể Lạc Dương, về bản chất Lạc Dương chính là một bộ phân thân của nàng, ý thức Ma thần điều khiển khống chế thân thể Lạc Dương, giữa hai bọn họ không hề tồn tại vấn đề dung hợp hay không, Ma thần vẫn có thể phát huy sức mạnh lớn nhất.
Cộng thêm thủ đoạn của Ma thần, sau đó lại hấp thụ tinh thể hàn băng bản nguyên trong tay Nhiếp Hồn lão tổ và Tuyết Hương, lần này sợ là nàng ta có thể lật ngược được tình thế.
Trên lý thuyết mà nói, Ma thần là một sự tồn tại cao cấp hơn cả những sinh linh ở trên Tiên Giới, nếu để nàng ta khôi phục sức mạnh, khống chế cơ thể Lạc Dương, lúc đó hắn sẽ không thể đối phó được, quan trọng là Lạc Dương sẽ bị ý thức Ma thần cắn nuốt.
Đúng là phiền phức lớn.
Vậy nên Dương Bách Xuyên chỉ có thể truy đuổi, không cho nàng ta cơ hội khôi phục sức mạnh.
Chỉ trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên đã mất dấu ý thức Ma thần, hắn lập tức ngự kiếm phi hành, sau khi tốc độ đạt tới mức cao nhất, cuối cùng cũng thấy được ma khí.
Quả thật do ý thức Ma thần hóa thành, nàng ta cách hắn khoảng vài trăm mét.
Xem ngươi chạy đi đâu ...
Dương Bách Xuyên nổi giận.
Ma khí phía trước đột nhiên tăng tốc, rõ ràng nàng ta đã phát hiện hắn đuổi theo, Dương Bách Xuyên cũng không phải kẻ ăn chay, tốc độ ngự kiếm không hề chậm đi, hắn bám sát phía sau ý thức Ma thần, khi khoảng cách giữa hai người bị kéo gần còn hai trăm mét, Dương Bách Xuyên đã đạt tới tốc độ cao nhất.
Có đuổi thế nào cũng không kịp, nhưng khoảng cách cũng không còn xa, hắn có lòng tin sẽ không để mất dấu.
Một ma một người chơi trò kẻ chạy kẻ đuổi, khoảng cách giữa hai bên vẫn luôn duy trì ở hai tram met, Dương Bách Xuyên phát hiện Đông Phương Thiết Nhân và Nhiếp Hồn lão tổ đều không theo kịp, nhưng hắn cũng không quan tâm được nhiều như vậy, trong lòng chỉ muốn đuổi theo ý thức Ma thần.
Không biết đã qua bao lâu, trong một khoảnh khắc nào đó Dương Bách Xuyên phát hiện môi trường xung quanh dường như hơi thay đổi, vốn là một động băng khổng lồ, bọn họ đi vào từ trong một núi băng, theo lý mà nói thì động băng không sâu như vậy, đáng lẽ nên tới đáy rồi mới đúng, lúc này hắn mới phản ứng kịp, cái động này vẫn chưa hết, hơn nữa địa thế vẫn tiếp tục còn kéo dài xuống phía dưới.
Đây là đường xuống lòng đất.
Thay đổi rõ ràng nhất mà Dương Bách Xuyên cảm nhật được đó là - Lạnh.
Khi bọn họ tiến vào phạm vi của núi Thủy Tinh đã rất lạnh, tất cả đều phải dùng pháp lực để chống lại từng cơn ớn lạnh, dọc đường đi vẫn luôn như vậy, lúc này hắn dùng pháp lực duy trì nhưng vẫn cảm thấy lạnh lẽo, chứng tỏ không khí nơi này rét lạnh hơn bên ngoài gấp mấy chục lần.
Càng đuổi theo xuống dưới thì lại càng rét lạnh, Dương Bách Xuyên không thể không tăng thêm pháp lực chống đỡ cơn lạnh.
Nửa canh giờ sau, ma khí do Ma thần hóa thành ở phía trước dần chậm lại, tất nhiên Dương Bách Xuyên cũng như vậy, cả hai đều bị khí lạnh ảnh hưởng.
Lúc này Dương Bách Xuyên đã dùng pháp lực tới mức cao nhất để chống lại cơn lạnh, mặc dù như vậy nhưng quanh người hắn vẫn xuất hiện một tầng sương lạnh.
Đột nhiên, động băng vốn rộng rãi bỗng thu hẹp lại chỉ còn ba - bốn mét, nhỏ hơn gấp ba lần so với ban đầu, hơn nữa càng đi xuống dưới thì bên tai cũng vang lên tiếng rít gào.
Cơn gió lạnh ập tới khiến Dương Bách Xuyên rùng mình.
Toàn thân hắn lập tức bị bao phủ bởi một lớp băng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!