Bên ngoài.
Người lo lắng nhất là Đông Phương Thiết Nhân, mặc dù Dương Bách Xuyên thả ra 3 vạn chim Răng Cưa, bao vây 13 tên thuộc hạ của Ma Huyền. Dưới sự phối hợp của hắn ta và Răng Cưa Vương, liên tiếp giết chết bảy Ma tộc. Trong lúc đang giết hăng say thì hắn ta nhìn thấy một đoàn huyết vụ bao vây lấy Dương Bách Xuyên.
Lần này Đông Phương Thiết Nhân bắt đầu hoảng loạn, hắn ta biết đoàn huyết vụ kia chính là Ma Huyền.
Đông Phương Thiết Nhân vô cùng sốt ruột, trường đao trong tay cũng càng thêm sắc bén. Bên này còn một Tiên Vương trung kỳ và ba hậu kỳ, hắn ta cũng phát hiện bốn người này càng ngày càng khó đánh, còn bắt tay với nhai.
Ba vạn chim Răng Cưa của Dương Bách Xuyên cũng bị diệt gần hết, chỉ còn lại chưa đủ 1000.
Chính vì vậy dù hắn ta muốn đi giúp Dương Bách Xuyên nhưng cũng không thoát thân được.
Bốn gã Ma tộc còn lại đều có tu vi bất phàm, cho dù có sự trợ giúp của Răng Cưa Vương và đàn chim Răng Cưa nhưng không phải có thể giết ngay được.
Đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên.
"Ầm ầm ~"
Đông Phương Thiết Nhân căng thang, quay đầu lại nhìn thì thấy đoàn ma khí đỏ thẫm kia nổ tung.
Đông Phương Thiết Nhân vừa chém giết vừa thầm cầu nguyện, cũng không biết ma khí nứt vỡ là xấu hay tốt, Đông Phương Thiết Nhân bị nhốt bên trong không dài cũng không ngắn, không biết hắn sao rồi?
Ngay sau đó là một tiếng hét thảm và một tiếng thét dài lần lượt vang lên.
Giờ thì Đông Phương Thiết Nhan cảm thấy rat vui, bởi vì han ta phan biệt được tiếng hét thảm là Ma Huyền, còn thét dài là Dương Bách Xuyên, chứng tỏ Dương Bách Xuyên không sao, còn Ma Huyền thì bị thương nặng.
Nghĩ đến đây, Đông Phương Thiết Nhân không chú ý đến bên kia nữa, dồn lực giết chết bốn tên Ma tộc còn lại.
Tuy bốn gã Ma tộc liên hợp với nhau nhưng cũng bị đàn chim Răng Cưa đả thương nặng ...
Bên kia, lúc này Dương Bách Xuyên hoàn toàn bùng nổ.
Sau khi kíp nổ năm chiếc lá Ngũ Lôi và ba quả sấm dưa hấu thì trốn vào bình Càn Khôn. Ở bên trong không gian, hắn có thể cảm nhận được sự chấn động mạnh, sau đó hắn thả thần thức ra nhìn thì cảm thấy rất vui.
Biển máu đã biến mất, trên mặt đất có một vết máu, còn Ma Huyền thì ngã trên mặt đất, hộc máu.
Dương Bách Xuyên đi ra ngoài, lúc này không đánh thì còn đợi đến khi nào? Tên ma đầu này kiêu ngạo vô biên, lần này thật xả giận. Tiếc nuối duy nhất là không nổ chết được tên này.
Kíp nổ cùng lúc năm chiếc lá Ngũ Lôi và ba quả sấm dưa hấu mà vẫn chưa giết chết được tên ma đầu này, Dương Bách Xuyên cảm thấy thật khó tin.