Hai thanh kiếm Đồ Long và kiếm Bàn Long xuất hiện trước và sau thân thể, Hồng Y ra tay, lao thẳng về phía một Tiên Vương, bắt đầu cuộc chiến.
Trong số bảy Tiên Vương hậu kỳ, bốn người lao tới đối đầu với Hồng Y, ba người còn lại xông thẳng về phía Dương Bách Xuyên.
Lúc này, trận chiến chính thức bùng nổ.
Từ xa, Tuyết Hương và Lạc Dương quan sát, Tuyết Hương thấy ba Tiên Vương hậu kỳ tấn công Dương Bách Xuyên, lo lắng nói: "Chúng ta có nên giúp Xuyên Tử không?”
Ánh mắt Lạc Dương sáng rực, chăm chú nhìn vào chiến trường và trả lời: “Không cần đâu, những kẻ này chỉ là đá mài kiếm cho Tiểu Sư Thúc thôi, chúng ta đứng cứ xem trò hay là được."
Nghe vậy, Tuyết Hương cũng không nói gì thêm, bởi vì ngay lúc này, Dương Bách Xuyên đã ra tay, hơn nữa, vừa xuất chiêu đã là đòn sấm sét, cộng thêm Hồng Y với thân thể Á Thánh hỗ trợ bên cạnh, đúng là như hổ mọc thêm cánh.
Thấy Hồng Y thoáng cái đã tung ra cú đấm đầu tiên, nhắm thẳng vào một Tiên Vương hậu kỳ, hoàn toàn phớt lờ các đòn tấn công từ ba người còn lại, mặc kệ cho bọn họ tấn công vào người nàng ta.
Kết quả là một quyền của Hồng Y đã đánh tan mục tiêu Tiên Vương kia thành từng mảnh.
"A ~ bịch ~"
“Rầm rầm rầm."
Tiếng nổ và tiếng hét thảm thiết đồng thời vang lên.
Bốn Tiên Vương tấn cong Hồng Y, một người trực tiếp bị Hồng Y tung một cú đấm đánh nát tứ phân ngũ liệt, Tiên Vương bị Hồng Y giết chết cũng không thể nào ngờ được là một cú đấm của Hồng Y lại mạnh mẽ đến thế.
Hơn nữa, điều đáng sợ hơn là nàng ta lại hoàn toàn không để tâm đến ba người còn lại đang tấn công vào những điểm yếu chí mạng trên cơ thể mình. Theo logic chiến đấu bình thường, đối mặt với sự công kích của bốn người, mà có ba người đều nhắm vào điểm yếu chí mạng của Hồng Y, Hồng Y lẽ ra phải phòng thủ, do đó sẽ rút bớt tấn công trực diện.
Nhưng ngay khi ra tay, Hồng Y không thèm để ý đến các đòn đánh vào chỗ hiểm của ba người kia, mà chỉ tập trung tiêu diệt mục tiêu, Tiên Vương bị nàng nhắm tới cũng không hề ngờ là mình sẽ bị giết một cách chóng vánh như vậy.
Điều khiến ba người còn lại kinh hãi nhất chính là dù bọn họ đã đánh trúng vào các điểm yếu của Hồng Y, nhưng Hồng Y lại hoàn toàn không hề né tránh đòn sát thủ của ba người bọn họ.
Kết quả là ba người bọn họ đánh vào chỗ hiểm của Hồng Y nhưng Hồng Y lại hoàn toàn không sao, mà ngược lại đã giết chết đồng bọn của bọn họ.
“Lão Tứ ... "
"Tứ ca ... "
Lúc này, khi những người khác thấy Hồng Y trực tiếp đánh tan Lão Tứ, bọn họ lập tức hét lên, nhưng đồng thời bọn họ càng sợ hãi hơn.
Một cú đấm đã đánh nát một Tiên Vương hậu kỳ, hơn nữa còn miễn cưỡng chống lại được đòn tấn công của ba người bọn họ mà không bị thương chút nào.
Lúc này, ba gã Tiên Vương còn lại mới phát hiện ra sự khác biệt của Hồng Y, ban đầu bọn họ đều tỏ vẻ khinh thường, ngay từ đầu đã phát hiện trên người Hồng Y không có chút dao động nào của pháp lực mà còn dám trực tiếp ra tay với bọn họ, vì vậy bọn họ không quan tâm, chỉ nghĩ đến việc giết chết nữ tử mặc đồ đỏ này trước.
Kết quả lại phát hiện, thân thể của nữ tử mặc đồ đỏ này mạnh mẽ đến mức bọn họ không thể tưởng tượng được.
Trong tích tắc, ba người bọn họ nhanh chóng rút lui.
"Tránh xa nữ tử này ... "
"Thân thể của nàng ta đã vượt qua giới hạn ... "
Ba người nhanh chóng lùi lại.
Nhưng vào lúc này, Hồng Y đã ra tay lần nữa, một quyền quét ngang như tia chớp.
"Rắc rắc ... A ~"
Hai trong số ba người phản ứng nhanh chóng nên có thể né tránh đòn tấn công của Hồng Y, nhưng một người bị một quyền của Hồng Y đánh vào lưng, tiếng xương cốt gãy vang lên răng rắc, lão ta ngã xuống đất với tiếng kêu thảm thiết.
Mà lúc này, Dương Bách Xuyên đối mặt với đòn tấn công của ba Tiên Vương còn lại, hắn hoàn toàn không có ý định giao đấu chính diện, bởi vì hắn biết, trong tình huống đối phương đông người, cách ra tay phù hợp nhất là phải thông minh.
Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, phối hợp với Hồng Y.
Vì vậy, khi ba Tiên Vương lao tới, Dương Bách Xuyên khẽ hô một tiếng: "Định
Thuật định thân xuất hiện khiến toàn thân của cả ba Tiên Vương lập tức run lên, tất nhiên, bọn họ chỉ dừng lại một chút, chứ không hoàn toàn bị cố định.
Điều này nam trong dự đoan của Dương Bách Xuyên, hắn biết là với cảnh giới Tiên Quân của mình, muốn cố định ba Tiên Vương hậu kỳ là điều không thể, do chênh lệch cảnh giới quá lớn nên chắc chắn không thể làm được, nhưng điều hắn cần chỉ là khoảnh khắc ngừng lại ấy là được.
Dù sao thì hắn cũng không định thực sự giao chiến với ba người này, mà mục tiêu của hắn là bốn Tiên Vương đang đấu với Hồng Y.
Hắn nhìn thấy Hồng Y tung ra một quyền đã đánh tan một người trong số đó, còn phế bỏ thêm một kẻ khác, hai tên còn lại thì hoảng hốt lùi lại. Ngay lúc đó, Dương Bách Xuyên dùng thuật định thân để tránh đòn tấn công của ba Tiên Vương, ngay sau đó vòng ra phía đối diện Hồng Y, thanh kiếm Đồ Long và Bàn Long lập tức tung ra.
“Phập! Phập!”
Hai am thanh trầm đục vang lên, hai Tiên Vương đang né tránh Hồng Y lập tức bị Dương Bách Xuyên ngự kiếm chém làm bốn mảnh trong nháy mắt, chết ngay tại chỗ. Đồng thời, hắn lách mình nhanh chóng đạp một chân lên đầu của Tiên Vương bị Hồng Y đánh gãy xương, đầu của Tiên Vương đó ngã xuống đất.
“Bịch!”
Âm thanh như dưa hấu vỡ nát vang lên.
Chỉ trong một khoảnh khắc tính toán chuẩn xác, Dương Bách Xuyên phối hợp với Hồng Y và ngự kiếm đã giết chết được hai người, dùng chân đạp chết một người.
Chỉ một lần giao đấu, bốn Tiên Vương hậu kỳ đã bị hạ gục.
"Ah ... Lão Thất!"
“Lão Ngũ ... ”
“Nhị ca ... "
Trong sân vang lên những tiếng thét đầy đau đớn và run rẩy.
Ba Tiên Vương còn lại hoàn toàn bị cảnh tượng này làm cho chấn động, tất nhiên, điều làm bọn họ cảm nhận rõ nhất chính là nỗi sợ hãi.
Trận chiến thậm chí chưa bắt đầu được bao lâu, mà bọn họ đã mất đi bốn người
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!