Dương Bách Xuyên đi đến thì thấy Tuyết Hương đang vui vẻ cầm một viên Tinh Tinh. Thấy hắn đến thì mỉm cười đưa Tinh Tinh trong tay cho hắn.
Dương Bách Xuyên cười nói: "Ta còn định đưa cho nàng một viên, không ngờ nàng lại có rồi, nàng giữ lại viên này đi."
“Ừ, vậy ta giữ lại nó." Tuyết Hương cười nói.
Thứ này chính là tiên thạch cực phẩm, rất có ích với các tu sĩ.
Không ai sẽ chê ít.
Thời gian Tuyết Hương đi theo Dương Bách Xuyên cũng không ngắn, nàng biết rõ Dương Bách Xuyên không thiếu bảo vật. Chỉ cần nói đến nước Sinh Mệnh hay linh đào trong không gian bình Càn Khôn của hắn, đưa ra ngoài cũng đủ chấn động.
Cho nên Tuyết Hương không khách khí, thu lại viên tiên thạch cực phẩm này
Dương Bách Xuyên nhìn về phía Lạc Dương, Lạc Dương nói: "Tiểu sư thúc, ta không cần, ta sẽ tự đi tìm."
"Được rồi, ta tin vận may của ngươi cũng se không kém." Dương Bách Xuyên cười nói.
Không gian động băng này đủ lớn, khả năng xuất hiện Hàn Băng Tinh Tinh tương đối cao.
Tiếp tục phá băng, Dương Bách Xuyên dừng lại. Dù sao có Hồng Y ở đây, hắn muốn thử xem uy lực kết hợp của Bàn Long và Đồ Long xem như thế nào.
Bây giờ hắn đứng ở chính giữa, nhìn số lượng băng trụ bị phá hủy càng ngày càng nhiều, không biết có thể ép kẻ cướp đoạt Tinh Tinh ra được hay không. Nhưng Dương Bách Xuyên biết khả năng này hơi nhỏ.
Dù thế nào thì chờ công cuộc rửa sạch không gian băng trụ đã hoàn thành, hắn sẽ bắt đầu đi tìm kiếm Đông Phương Thiết Nhân.
Thời gian dần trôi qua, có Hồng Y và Hắc Giáp ở đây nên băng trụ trong không gian động băng dần giảm bớt.
Cuối cùng cung rửa sạch se, trong luc đó Hồng Y còn tìm thêm được một viên Tinh Tinh, Dương Bách Xuyên rất vui lòng nhận lấy.
Lạc Dương cũng tìm được một viên Tinh Tinh, Nhiếp Hồn lão tổ điều khiển Hắc Giáp thu được hai viên, sau đó Tuyết Hương cũng tìm được thêm một viên.
Bọn họ thu được tổng 7 viên Tinh Tinh, nhìn thì rất ít nhưng thực ra lại bội thu. Phải biết rằng đây chính là Hàn Băng Căn Nguyên Tinh Tinh không hề thua kém tiên thạch cực phẩm, năng lượng khổng lồ bên trong rất hiếm có.
Rửa sạch xong không gian động băng, nhưng không thấy ai xuất hiện.
Chuyện này cũng nằm trong dự đoán.
Nhiếp Hồn lão tổ đuổi đến đây thì mất dấu người nọ, nhưng không đồng nghĩa người nọ vẫn luôn trốn tránh được. Có lẽ trong lúc bọn họ dọn dẹp băng trụ thì hắn ta đã chạy trốn, cũng có thể từ lúc bắt đầu đã không ở đây.
Dù sao không thấy sinh linh nào xuất hiện, nhưng vậy cũng tốt, để ba người Nhiếp Hồn lao tổ cho ở đay, han cung yên tam đi tìm Đông Phương Thiết Nhân.
“Chủ nhân yên tâm, ta sẽ bảo vệ tốt hai vị cô nương." Nhiếp Hồn lão tổ trịnh trọng thề.
"Ha hả, đừng hòng đi đâu ... "
Đúng lúc này, một tiếng cười lạnh lùng vang lên.
Sắc mặt Dương Bách Xuyên tối sầm lại, quay đầu nhìn về phía cửa của một tiểu băng.
Một lão giả mặc đồ đen xuất hiện, không cao, nhưng cách thật xa cũng cảm nhận được sự tà ác đến cùng cực.
Nhìn một cái Dương Bách Xuyên đã đoán ra được người này là Tiên Vương đại viên mãn đỉnh phong.
Hiển nhiên người này chính là kẻ cướp đoạt Tinh Tinh.
Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói: "Đang lo không tìm thấy ngươi, ngươi lại tự chạy ra. Cũng tốt, kẻ cướp đoạt tiên thạch của ta cũng là ngươi đúng không?"
Lão giả áo đen bật cười: "Ha ha ha, rất kiêu ngạo. Chỉ là Tiên Quân nho nhỏ thôi mà cũng dám ăn nói ngông cuồng như vậy, ai cho ngươi tự tin?"
Nói xong lão ta nhìn lướt qua những người khác: "Một Tiên Vương đại viên mãn, một Tiên Vương sơ kỳ, hai Tiên Quân đại viên mãn, ở bên ngoài thì tổ hợp này của các ngươi không tệ.
Nhưng ở trong mắt lão phu thì chút tu vi này của các ngươi không là gì cả, cho nên cất cái sự ngông cuồng của ngươi đi. Nhớ kỹ tên của ta - Uất Trì Thường Khoan.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!