Thứ này hái xuống phải dùng hết, không thể để quá lâu nếu không sẽ phát nổ.
Sau khi cầm quả sấm dưa hấu thứ hai trong tay, Dương Bách Xuyên không do dự vứt về phía chỗ Nhiếp Hồn lão tổ.
Không biết có chết hay không nhưng nem thêm một quả nữa cho chắc, dù sao lão già này là Tiên Vương đại viên mãn, nhỡ may không chết thì sao. Sau hai quả sấm dưa hấu, lão già này không chết cũng tàn phế.
“Ầm đùng ~"
Tiếng nổ động trời vang lên, mặt đất chấn động, Dương Bách Xuyên đứng cách hơn 1000 mét mà vẫn thấy đau tai.
Thấy cột khói bụi cao mấy chục mét dâng lên, Dương Bách Xuyên mới yên tâm.
Chim Thần Ma nói: "Nhai ranh, ngươi xấu xa phết."
Dương Bách Xuyên không để ý đến nó, chỉ nói: “Biết vậy ta đã dùng sấm dưa hấu nổ chết lão già này."
"Mơ đi, mặc dù uy lực của thứ này rất mạnh nhưng trước đó ngươi không có cơ hội dùng nó lên người Nhiếp Hồn lão tổ.”
Nghĩ lại cũng đúng, từ lúc bắt đầu thì lão già này đã tránh đối đầu trực diện với hắn.
Dù sao cũng là cao thủ Tiên Vương đại viên mãn, nếu không phải đã đấu pháp mấy lần với hắn khiến lão ta hộc máu mấy lần, thẹn quá hóa giận thì đừng hòng nổ chết lão ta.
"Nhãi ranh, rốt cuộc bình Càn Khôn là chí bảo gì, tại sao lại cho ra mấy thứ mạnh đến thế?" Chim Thần Ma hỏi.
"Không phải ngươi tự xưng là chim Thần Ma đứng đầu Tiên giới hay sao?" Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt, không muốn nói về tin tức của bình Càn Khôn cho Qụa Đen.
Bởi vì ngay cả chủ nhân như hắn cũng không rõ lai lịch của nó, cũng may bây giờ hắn đã hoàn toàn khống chế được bình Càn Khôn, ngay cả sức mạnh của thần điện Càn Khôn mà hắn cũng có thể dùng được, chẳng qua không dám mà thôi ...
Trong lúc đấu võ mồm với chim Thần Ma. Dương Bách Xuyên cẩn thận đi đến chỗ nổ.
Hắn không biết Nhiếp Hồn lão tổ đã bị nổ chết hay chưa?
Tro bụi bốc lên mù mịt.
Dương Bách Xuyên phất tay xua tan tro bụi, trước mắt xuất hiện một cái hố to có đường kính khoảng trăm mét.
Cái hố này hơi lớn chút.
Nhưng cũng chứng tỏ uy lực của sấm dưa hấu.