Theo lẽ thường đầu của đối phương phải nổ tung mới đúng.
Nhưng sau một tiếng nổ lớn, kẻ mặc chiến giáp đen chỉ tạm dừng tấn côn Cảnh Xán, thân thể chấn động, ngoài ra không gây ra bất cứ vết thương nào cho hắn ta.
Thậm chí Dương Bách Xuyên còn nhìn thấy tia lửa tóe lên, một kiếm này như chém lên sắt thép.
Đến giờ Dương Bách Xuyên vẫn chưa biết cấp bậc của kiếm Đồ Long là gì, nhưng hắn biết rõ kiếm Đồ Long vượt xa Tiên Khí.
Chính vì vậy mà Dương Bách Xuyên mới chấn động.
Đầu của người này còn cứng hơn cả Tiên Khí?
Chưa kịp nghĩ nhiều, Dương Bách Xuyên chạy đến bên cạnh Cảnh Xán: "Không sao chứ?"
Cảnh Xán đỏ mắt, bật khóc: "Không sao."
Nàng ta còn tưởng lần này xong rồi, lúc này nhìn thấy Dương Bách Xuyên, đáy lòng như có dòng nước ấm chảy qua.
Lúc trước nàng ta bị gió lốc cuốn đi, nhưng sau khi gió lốc tan đi, nàng ta và chim răng cưa mà mình cưỡi cùng xuất hiện ở chỗ này, đồng thời cùng chạm mặt những người này.
Chính xác hơn là lão giả dưới gốc cây gần đó ra lệnh cho tên mặc giáp đen bắt lấy nàng ta, thậm chí còn nói mấy câu sỉ nhục.
Cảnh Xán vô cùng tức giận, nhưng biết những người này đều khó đối phó, bởi vì nàng ta không nhìn thấu tu vi của ai cả, từng người còn tản ra tà khí khiến nàng ta hốt hoảng, vội vàng chạy trốn. Nhưng không ngờ chỉ trong chớ mắt, chim răng cưa đã bị tên mặc giáp đen giết chết, nàng ta cũng bị thương nặng, nếu không phải nàng ta đốt cháy nguyên thần thì bây giờ đã bị bắt đi rồi.
Trong lúc Cảnh Xán sắp không chịu nổi thì phía chân trời vang lên tiếng kêu của chim răng cưa vương, nàng ta biết Dương Bách Xuyên sẽ đến tìm mình mà.
Vào lúc Dương Bách Xuyên xuất kiếm chém lên đầu tên mặc giáp đen, Nhiếp Hồn lão tổ bỗng mở to mắt.
Lão ta mo mat, hai trong mat ruc sang, nhìn cham cham kiem Đồ Long trên tay Dương Bách Xuyên.
Lúc này Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương Tuyết Hương và Ngưu Tiểu Tứ cũng đuổi đến nơi.
Dương Bách Xuyên an ủi Cảnh Xán: "Không sao rồi."
Sau đó hắn nói với Đông Phương Thiết Nhân: "Bảo vệ tốt bọn họ."
Theo lời của Ngưu Tiểu Tứ, Mông Điềm bị Nhiếp Hồn lão tổ thao tác, bây giờ chim răng cưa vương là tọa kỵ của hắn, hắn biết chim răng cưa vương hung dữ, nếu xử lý Mông Điềm luôn thì không ổn.
"Răng Cưa Vương, trở về." Dương Bách Xuyên hét lên.
Hắn nhìn ra được sau khi bị thao tác, thực lực của Mông Điềm đã tăng lên rất nhiều, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn sợ ông ta bị chim răng cưa vương đánh bị thương.
Phải nghĩ cách cứu Mông Điềm.
Phía xa còn có Nhiếp Hồn lão tổ cùng với kẻ mặc giáp đen còn cứng hơn cả Tiên Khí, cùng với người mặc áo đỏ đứng im không nhúc nhích phía sau Nhiếp Hồn lão tổ.
Đám người này cực kỳ quỷ dị, không thể lơ là, cẩn thận vẫn hơn.
Mặc dù bây giờ hắn khống chế được pháp tắc khí tràng, nhưng không có nghĩa hắn là vô địch.
Núi cao còn có núi cao hơn.
Dương Bách Xuyên ra lệnh cho chim răng cưa vương, chim răng cưa vương không cam lòng gầm lên với Mông Điềm, cuối cùng vỗ cánh bay về phía Dương Bách Xuyên.
Sau đó cả hai bên đứng dè chừng nhau.
Dương Bách Xuyên không muốn tùy tiện ra tay, Nhiếp Hồn lão tổ cũng đứng lên, phát ra mấy tiếng tối nghĩa, sau đó kẻ mặc giáp đen và Mông Điềm đều dừng lại.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên càng cảm thấy lão già này quá tà tính.
Hắn triệu hoán chim Thần Ma từ không gian bình Càn Khôn ra.
Chim Thần Ma vừa ra đã hét to: "Cái tên gà rù này, lão tử đang ngủ ngon mà ngươi lại dám quấy rầy giấc ngủ của lão tử, cái đồ thiếu đạo đức."
“Câm miệng, nhìn tình hình đi, lão già phía đối diện quá tà khí, hai người một đen một đỏ bên cạnh lão ta đều như quái vật. Đại tướng Qủy Tiên Mông Điềm của ya bị đối phương khống chế, ngươi xem tình huống ra sao."