Diện tích của chợ đen rất lớn, đông nghịt người, phương thức giao dịch cũng đặc biệt, giống như mua đồ ở chợ bán thức ăn vậy, toàn là hàng vỉa hè.
Trên mặt mỗi người đều hiện lên một luồng sương mù che khuất dung mạo, tùy ý lựa chọn chỗ bày ra bảo bối của mình, muốn giao dịch thì đến hỏi.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy dòng người tấp nập, ít cũng phải mấy vạn người.
Dương Bách Xuyên hỏi: "Những người này bày quan như vậy không sợ bị cướp à?"
"Ha hả, ngươi thật sự tưởng chợ đen là nơi hỗn loạn à? Thử cướp xem? Nơi này là một không gia, nếu ai dám to gan đi cướp bóc, tuyệt đối sẽ bị ban tổ chức của chợ đen tiêu diệt." Chim Thần Ma nói.
“Cũng đúng, nhìn như đang bày lung tung không quản thúc, nhưng chưa nhìn thấy ai cầm đồ chạy mat." Dương Bách Xuyên nói.
Nói xong hắn lại hỏi: "Chẳng lẽ nơi này không có hội đấu giá à?”
Chim Thần Ma: "Không có, Tiên Vực Hỗn Loạn không như những nơi khác, có bảo vật gì đều bày ra ở bên ngoài rồi giao dịch, nhiều người cùng nhìn trúng một bảo vậy, vậy thì cùng trả giá, ai trả giá cao hơn thì được."
“Chúng ta đi xem đi." Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một chợ đen mà giống như chợ bán thức ăn, trên mặt mỗi người đều có sương mù không thấy rõ diện mạo.
Nơi này là Tiên giới, khái niệm của Dương Bách Xuyên vẫn dừng ở tiên khí mờ ảo, xa hoa lộng lẫy.
Trên thực tế có vài nơi giống như vậy, nhưng đa số không khác gì Tu Chân giới. Tu Chân giới là thế giới vô biên, xung quanh có vô số tiểu thiên thế giới. Còn Tiên giới được tạo thành từ vô số Tiên Sơn lớn nhỏ hợp thành Tiên Vực lớn nhỏ, rồi các tiên vực hợp thành Tiên giới.
Hỗn Loạn Tiên Vực được coi là một nơi kỳ lạ nhất Tiên giới.
Mỗi một Tiên Sơn được coi là một Tiên Vực.
Mọi thứ ở đây làm Dương Bách Xuyên cảm thấy rất thoải mái.
Sau trận chiến với Cốt Yêu Hoa Nương, hắn đã hiểu ra một đạo lý, ở chỗ này không thể tùy ý ban phát lòng lương thiện.
Nếu không sẽ gặp họa, Càn Khôn Đạo Nguyên của hắn là đại giới của lòng lương thiện đó.
...
Trận pháp không gian này rất lớn, Dương Bách Xuyên cảm giác nó như một Động Thiên cao cấp, không quá an toàn.
Chim Thần Ma lạnh lùng nói: "Ngươi cho rằng bảo vật như Động Thiên là rau cải à? Khắp Tiên giới, bảo vật không gian như Động Thiên có thể chứa đựng vật sống rất ít, không gian nơi này tạm được, nhưng lại không thể di động trận pháp không gian, không tính là bảo vật Động Thiên."
"Nghe ngươi nói vậy ta cảm thấy an toàn hơn rồi." Dương Bách Xuyên thầm nói.
Một người một chim vừa đi vừa nói chuyện.
Dọc đường đi Dương Bách Xuyên mua được mấy tiên dược, cũng được chứng kiến đúng nghĩa hai chữ chợ đen.
Ở chợ đen có đủ các chủng loại, ngay cả tiên dược quý hiếm cũng có.
Đương nhiên cũng có không ít tiên dược giả.
Theo lời của Qua Đen, Hỗn Loạn Tiên Vực có đủ loại người, không thiếu kiểu người chơi mưu lừa người, làm giả tiên dược tài liệu.
Ngoài ra cũng có kẻ không biết nhìn hàng, cầm bảo bối nhưng không biết còn đem ra giao dịch, bị người hớt tay trên, loại chuyện này thường xảy ra ở chợ đen nên cũng không quá kỳ lạ.
Cho nên đi dạo ở chợ đêm cần chuẩn bị hai thứ, mắt nhìn tốt, vận may tốt và phải có thực lực.
Nếu không bị người theo dõi, ra khỏi chợ đen sẽ bị người cướp bóc.
Ba canh giờ sau, Dương Bách Xuyên đã bổ sung được những tiên dược còn thiếu để luyện chế đan Mỹ Kim Đại La, còn mua được tiên dược phụ trợ để luyện chế đan Mỹ Kim Hỗn Nguyên.
Nhưng chưa tìm được chủ dược.
Hắn cũng không vội, bởi chim Thần Ma nói bọn họ mới đi được một phần ba chợ đen, còn hai phần ba diện tích cần đi nữa, cứ từ từ tìm.
Đi dạo một vòng, hắn đã tiêu hết tiên thạch, bởi vì tiên dược cần để luyện chế đan Mỹ Kim Hỗn Nguyên đắt hơn tiên dược khác, đấy là giá ở đây còn rẻ, nếu đi ra ngoài mua đã tiêu hết từ lâu.
Hiện tại thiếu tiền, Dương Bách Xuyên đi về phía chỗ đào bảo của chợ đen.
Với tri thức luyện đan của hắn và chim Thần Ma, không khó để đào được bảo bối, chỉ xem có vận may hay không thôi. Sau khi đào được bảo bối, nói ra ưu điểm của bảo bối rồi bán ra ngoài, chắc chắn có thể kiếm được tiên thạch. Không được thì hắn đi bày quán, dù sao trong tay hắn cũng có chút đồ, ví dụ như linh đào và Ngũ Lôi Tử Diệp.
"Noi này đung là tuyet voi, có đủ cac loại tiên duoc, khong gap không nghe đều có." Dương Bách Xuyên vừa đi vừa nói.
"Tất nhiên, vị trí của Hỗn Loạn Tiên Vực đặc biệt, được coi là Hồng Hoang cuối cùng của Tiên giới nên tiên dược ở đây đầy đủ hơn mấy chỗ khác. Rất nhiều tu sĩ từ bốn phương tám hướng bôn ba đến đây, bọn họ sẽ mang bảo vật ở nhưng nơi khác đến đây giao dịch." Chim Thần Ma nói.
“Qụa Đen, trên tay ta không còn nhiều tiên thạch, ta chuẩn bị bày quán kiếm tiền, ngươi có thể chi viện một chút bảo vật hay không?" Dương Bách Xuyên hỏi.
Chim Thần Ma lạnh lùng nói: "Ngươi nhìn bộ dáng này của ta xem còn có thứ gì không hả?"
"Ha hả." Chim Thần Ma nhắm mắt lại, tỏ vẻ lão tử không quan tâm.
Dương Bách Xuyên thở dài, xem ra Qụa Đen đúng là rất nghèo.
Đúng lúc này một giọng nói bén nhọn vang lên: "Côn Long nữ yêu hiếm thấy, sắc đẹp khuynh thành, 1 vạn tiên thạch trung phẩm, ai cần thì đừng bỏ lỡ, ra giá cao thì được."
Dương Bách Xuyên nghe thấy cai tên 'Con Long' thì khựng lại.
Không phải hắn nhạy cảm, mà do hắn nhớ đến Tuyết Hương, bản thể của Tuyết Hương là Côn Long.
Hắn biết rõ Côn Long là chủng tộc quý hiếm ở Tiên giới, cũng nhờ cơ duyên hắn mới gặp được Tuyết Hương.
Đột nhiên hắn cảm thấy bồn chồn, hỏi: "Qua Đen, ngươi nói xem Tiên giới còn có Côn Long thứ hai không?"
Chim Thần Ma: "Ngươi đừng quá khẩn trương, tuy Côn Long là Yêu tộc khan hiếm, nhưng Tiên giới trải dài vô tận, có khi sẽ có Côn Long thứ hai."
"Đi qua đó nhìn xem."
Tuyết Hương ngây thơ, hơn nữa rất để ý hắn, về mặt này đã được hắn xác minh.