Dương Bách Xuyên ngây ra rồi bật cười, bởi vì cái đài này han có thể tự mình xuống được.
Bởi vì không có gì mất mặt cả.
Chí ít hắn cũng đe dọa được Ma thần này rồi, một Ma thần sợ hãi hắn, không có mấy tiên nhân làm được đúng không?
Vậy nên không mất mặt, từ một góc độ nào đó mà nói, đây không phải một loại vinh dự hay sao?
Nghĩ như vậy, Dương Bách Xuyên cười khẩy: "Nể tình sư điệt, tạm thời tiểu gia không tính toán với ngươi, nhưng ta cũng cảnh cáo ngươi, đừng có thách thức sự kiên nhẫn của a."
Dương Bách Xuyên đằng đằng sát khí nói.
Ý thức Ma thần thấy vậy thì sợ hãi, chẳng qua nàng ta chỉ đang hù dọa Dương Bách Xuyên, nếu thật sự để xé mặt nhau thì nàng ta sẽ không làm, hiện tại đang bị buộc chặt vào với Lạc Dương, nếu rời khỏi cơ thể này thì chỉ có con đường chết, huống chi cũng không rời đi được, cách duy nhất chính là dung hợp.
Rõ ràng biết Dương Bách Xuyên đang uy hiếp nhưng cũng không dám đi kích thích Dương Bách Xuyên nữa, nàng ta chỉ hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu đi.
Nói thật, ý thức Ma thần hận chết Dương Bách Xuyên nhưng lại không có cách nào khác, trứng Côn Bằng trong tay Dương Bách Xuyên không phải đùa giỡn.
Hai người giằng co một lúc nhưng không ai chiếm được ưu thế.
Sau đó Dương Bách Xuyên ngồi sang một bên, chuẩn bị nghỉ rơi chờ trời sáng.
Màn đêm của tiên vực hỗn loạn quả thật đáng sợ, nhưng sau khi trời sáng thì mọi thứ sẽ lại bình thường.
Chim Thần Ma bay tới vai Dương Bách Xuyên nói: "Tên yếu gà, vừa rồi ngươi đã nhìn thấy gì trong bóng đêm vậy?"
Dương Bách Xuyên cũng rất nghi ngờ, hắn nói những gì mình thấy cho chim Thần Ma nghe, hắn cũng muốn biết.
Nói xong, Dương Bách Xuyên hỏi chim Thần Ma: "Rốt cuộc những cái bóng kia là thế nào? T cảm nhận đó cũng không giống sinh linh có linh hồn đặc thù?"
"Ai biết được, năm đó sư phụ Vân Thiên Tà của ngươi cũng hỏi ta y như vậy, nhưng lão tử cũng không biết đó là sinh linh gì, nhưng mà ... Ta đoán có liên quan tới đại kiếp thần ma, có lẽ chuyện này ngươi có thể hỏi Lạc Dương." Chim Thần Ma nói.
"Hỏi nàng ta?" Đương nhiên Dương Bách Xuyên biết chim Thần Ma đang muốn nói tới ý thức Ma thần trong cơ thể Lạc Dương.
"Đúng vậy, ma đầu chính là Ma thần, nếu như có thể phân Ma hồn ra để chuyển xinh tránh đại kiếp, có lẽ sẽ biết được biết được một số chuyện, ngươi thử hỏi nàng ta xem." Chim Ma thần đáp.
"Mẹ kiếp, không phải ngươi tự xưng là chim Thần Ma đệ nhất tam giới à, sao lại không biết?" Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng chế giễu được con quạ đen này một lần.
"Lão tử ... lão tử ... bỏ đi, ta không muốn nói chuyện với thứ yếu gà như ngươi, thích hỏi thì hỏi, không thì thôi." Chim Thần Ma bị Dương Bách Xuyên làm cho nghẹn họng, ấp úng nói một câu rồi nhắm hai mắt lại, không thèm để ý tới Dương Bách Xuyên nữa.
"Haha ~" Dương Bách Xuyên cười nhạo.
Nhưng ánh mắt hắn nhìn về phía ý thức Ma thần đang trong cơ thể Lạc Dương.
Đêm đen dài đẳng đẵng ~
Có nên đi tìm ma đầu kia hỏi chuyện?
Đi thì đi thôi, lẽ nào tiểu gia đây còn phải sợ nàng ta chắc.
Trong lòng Dương Bách Xuyên cũng rất thắc mắc về những sinh vật trong đêm tối ở tiên vực hỗn loạn, đương nhiên muốn đi hỏi cho biết.
Huống chi mặc dù ý thức Ma thần là Ma đầu nhưng là sinh linh vượt qua cả cấp bậc tiên nhân, nhất định biết một số chuyện bí mật.
Cũng không biết nàng ta có nói cho hắn không.