“A..” Cảnh Xán hét lên thảng thốt, tựa như chú thỏ bị dọa sợ.
Tất nhiên nàng ta biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, làm gì có chuyện nàng ta chưa từng nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng tựa lửa đốt như ánh mắt họ Dương nhìn mình ban nãy chứ?
Vì biết rất rõ, thế nên nàng ta mới cảm thấy thấp thỏm không yên, mà thật ra trong lòng nàng ta đã sớm có đáp án rồi. Khoảnh khắc Dương Bách Xuyên cởi mạn che mặt, nhìn thấy dung nhan của nàng ta, lời thề nàng ta từng nói ra lập tức ứng nghiệm, đó là trở thành đạo lữ của hắn.
Nhưng... nàng ta chưa chuẩn bị tinh thần mà!
Chỉ là đã tới nước này rồi... thì thôi vậy, dù sao cũng như nhau cả.
Cảnh Xán từ bỏ, nằm xụi lơ trong lòng họ Dương nào đó, nhắm hai mắt lại. Còn họ Dương thì sao?
Lại vận động thêm lần nữa chứ sao...
Từ lúc bước vào Tiên Giới đến giờ hẳn cũng hơn hai nghìn năm, mà có khi còn lâu hơn, vì sau khi xâm nhập Ma thành, hắn chẳng còn hay biết gì, càng không tính được đã trôi qua bao nhiêu tháng ngày nữa, chỉ biết là rất lâu mà thôi.
Và trong khoảng thời gian dài đăng đẫng đó, anh ta chỉ biết trốn tránh sự truy sát của kẻ thù cũng như không ngừng nâng cao thực lực và tu vi của bản thân, thế nên lúc nào thần kinh cũng trong tình trạng căng như dây đàn, không có lấy một giây nghỉ xả hơi chứ đừng nói gì tới chuyện giải quyết nhu cầu cá nhân.
Trước kia, hồi chưa phi thăng lên Tiên Giới, hắn còn từng ảo tưởng rằng chờ sau này đặt chân tới đây, nhất định phải lăn giường với tiên tử đẹp nhất Tiên Giới, lại nhâm nhi các loại rượu tiên chứa đầy linh khí, ai ngờ đâu tới lúc thật sự lên được Tiên Giới rồi thì lại rơi vào cục diện khốn khổ thế này.
Nhưng lúc này đây, họ Dương có thể phóng thích bản tính của mình, vì đây là không gian trong bình Càn Khôn, là địa bàn của hắn, là nơi cực kỳ an toàn với hắn, có thể nói, nơi này khiến hẳn cảm thấy vô cùng thoải mái...
Thần kinh sắp đứt đoạn cuối cùng cũng được buông lỏng, lại thêm người đứng trước mặt hắn còn là Cảnh Xán, một tiên tử Tiên Giới hàng thật giá thật, và cũng là người được tôn làm tiên tử số một Tiên Đan thành.
Ngày ấy, lúc mạn che mặt của Cảnh Xán bị gỡ xuống, họ Dương đã ngây ngẩn cả người, có thể nói là bị dung nhan của Cảnh Xán hạ gục trong nháy mắt...
Nếu nói không rung động thì là nói dối.
Ban nãy hắn xuất hiện với dáng vẻ trần trụi, trước mặt còn là tiên tử số một Tiên Đan thành, không nhìn còn đỡ, chứ vừa trông thấy gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ của Cảnh Xán... Lý trí của họ Dương lập tức đứt đoạn, phăm phăm tiến lên, ngang tàng ôm nàng ta vào lòng.
Lúc nghe thấy tiếng nức nở nho nhỏ của nàng ta, xương cốt trong người họ Dương như nhữn cả ra. Hắn cúi đầu nhìn đôi gò má ửng hồng tựa quả táo chín đỏ của Cảnh Xán, mùi hương độc đáo tỏa ra từ cơ thể nàng ta xộc vào mũi, khiến hắn càng thêm mê say.
Cơ thể mảnh mai và mềm mại kia nằm yên trong lòng hắn, chẳng chút phản kháng.
Họ Dương khé nuốt một ngụm nước miếng, rồi ghé sát vào tai nàng ta, nói: “Cảnh Xán, trở thành người phụ nữ của ta đi.”
“Hửm...?” Lúc này, đầu óc Cảnh Xán trống rỗng, căn bản không nghe rõ họ Dương nói gì, chỉ vô thức thốt ra một tiết vô nghĩa theo bản năng.
Nhưng khi truyền vào tai họ Dương thì lại thành lời chấp thuận. Hắn mừng rỡ ôm chặt lấy Cảnh Xán, cả hai lập tức biến mất ngay tại chỗ.
Nơi này là không gian trong bình Càn Khôn không gian, từ sau khi linh hồn Càn Khôn hướng dẫn hắn dung hợp hai làn khói trắng đen trong điện Càn Khôn, dù họ Dương vẫn chưa khám phá hết tất cả bí mật của bình Càn Không, nhưng ở trong không gian này, hắn chính là thần.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!