Nếu bây giờ không nắm lấy cơ hội, thì hắn ta sống uổng rồi.
Hắn ta cười ha hả nói: "Không sao không sao, ta rất tùy ý, chỉ đùa với ca ca thôi. Mọi người đều gọi ta là tên mập, cũng cười nhạo ta béo mập. Ha ha, ta quen rồi, ca ca cứ tùy ý, gọi thế nào cũng được."
"Được, ngươi không ngại thì ta sẽ gọi ngươi là Tam Bàn Tử!" Dương Bách Xuyên cười ha ha, không khách sáo thật luôn, gọi như vậy hắn thấy thoải mái và
thân thiết.
"Được, không thành vấn đề, sau này ta sẽ gọi ngươi là đại ca." Tê Tam thuận nước đẩy thuyền.
Hai người ta một câu ngươi một lời, trò chuyện sôi nổi, gạt bốn người Đinh Hòa Bình sang một bên.
Làm cho bốn người ngơ ngác nhìn.
Chuyện gì thế này?
Vừa rồi bầu không khí vẫn còn nặng nề, sắp cãi nhau đến nơi.
Vậy mà bây giờ đã xưng huynh gọi đệ?
Bốn người đều sững sờ, nhưng không nói gì. Đây là chuyện tốt mà.
'Thật ra cả Dương Bách Xuyên lẫn Tam Bàn Tử đều muốn kết bạn với đối phương.
Tam Bàn Tử muốn bám vào chỗ dựa đại tông sư luyện đan Dương Bách Xuyên, sau này tiện luyện đan gì đó.
Dương Bách Xuyên thì muốn tìm hiểu tình hình của nhị sư huynh và sư phụ từ Tam Bàn Tử.
Cho nên xuất hiện tình huống khiến bốn người Đinh Hòa Bình sững sờ cũng không có gì lạ.
Sau một hồi trò chuyện, cuối cùng hai người cũng đi vào chuyện chính.
Đầu tiên Tam Bàn Tử thay mặt cho tổng bộ trao huy chương đại tông sư luyện đan cấp chín cho Dương Bách Xuyên, tỏ ý chúc mừng.
Đến lúc này, xem như Dương Bách Xuyên đã chính thức trở thành đại tông sư luyện đan cấp chín của Tiên Minh Luyện Tạo.
Mặc dù chỉ là huy chương do Tiên Minh Luyện Tạo phát, nhưng ra ngoài vẫn được Tiên Giới thừa nhận, điểm này Tiên Minh Luyện Tạo làm rất mạnh.
Chín tấm huy chương đều có màu tím, trên bề mặt mỗi tấm huy chương đều lóe lên hình vẽ tiên đan tỏa sáng, một vòng có chín đạo minh văn tượng trưng cho luyện đan sư cấp chín.
Theo lời của Tam Bàn Tử, chín tấm huy chương này do đại tông sư luyện khí cấp chín của Tiên Minh Luyện Tạo luyện chế ra, mỗi tấm huy chương đều là Tiên Khí thượng phẩm, chín tấm hợp lại thành một Tiên Khí gần đạt tới cực phẩm, dùng để phòng ngự, có thể đỡ được một kích toàn lực của Tiên Vương.
Rất tuyệt vời! Trong sự hâm mộ của Tam Bàn Tử và bốn người Đinh Hòa Bình, Dương Bách Xuyên cất chín tấm huy chương gắn liền nhau đi. Đương nhiên điều quan trọng
hơn cả là chúng tượng trưng cho thân phận.
Chuyện công đã xong, đối với Dương Bách Xuyên, chuyện riêng mới quan trọng.
Hắn hỏi Tam Bàn Tử: "Tam Bàn Tử này, chẳng phải ngươi nói bình thường toàn là Tiên Quân tới ư? Ngươi vào kiểu gì? Rồi ra kiểu gì?”
Dương Bách Xuyên làm bộ tán gẫu tùy ý, hỏi vấn đề thứ nhất.
"Haiz, đại ca không biết đấy thôi, Cửu Trọng Thiên không thần bí như ngươi tưởng tượng đâu. Thật ra bên trong có rất nhiều tiên nhân cấp thấp, bên ngoài cũng có thể nhờ người dẫn vào. Ta nhận lệnh được người ta đưa ra. Lần này vốn là một vị Tiên Quân sẽ tới, nhưng những năm qua bên kia không yên bình, bèn để cho ta đi một chuyến." Tam Bàn Tử trả lời.
Dương Bách Xuyên thấy khá giống chim Thần Ma nói.
Hắn hỏ với kẻ thù à?"
"Ý ngươi là Tiên Minh Luyện Tạo còn có kẻ thù? Đang chém giết
"Ở Tiên Giới ai mà chẳng có kẻ thù, rất bình thường luôn. Nhưng cụ thể thì ta không biết, ngươi cũng đừng hỏi. Ở tổng bộ ta chỉ là một tên chạy vặt mà thôi." Tam Bàn Tử híp mắt nói.
Dương Bách Xuyên nhìn ra Tam Bàn Tử không muốn nói nên không tiếp tục gặng hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!