Hơn nữa bên cạnh có thêm một người hầu làm hắn rất vui.
Dù sao hiện tại Bảo Thuận Quang là một cao thủ bước nửa chân vào Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm, hoàn toàn trở thành Hỗn Nguyên trung phẩm chỉ là vấn đề thời gian.
Hắn liếc nhìn ba người Đỉnh Hòa Bình, rồi nhìn Bảo Thuận Quang đang quỳ gối trước mặt, nhếch miệng cười nói: “Đứng lên đi ~”
Bảo Thuận Quang vui mừng, ông ta biết Dương Bách Xuyên đồng ý rồi. “Cảm ơn chủ nhân.” Bái một bái rồi mới đứng lên.
Sau đó ba người Đinh Hòa Bình lại chúc mừng Dương Bách Xuyên có được cao thủ trận pháp như Bảo Thuận Quang.
Mọi người không cười nhạo Bảo Thuận Quang, bởi vì ở Tiên giới có rất nhiều trường hợp đi theo trở thành người hầu của cao thủ, quan trọng hơn phải xem ngươi đi theo chủ nhân như thế nào.
Mà Dương Bách Xuyên thì sao? Hoàn toàn tuổi trẻ đầy hứa hẹn.
Về tu vi thực lực, Dương Bách Xuyên chỉ là một Đại La thượng phẩm, nhưng hắn lại có thể chiến đấu vượt cấp với Hỗn Nguyên, giết chết Cố Diệp, chỉ dựa vào bản thân, hủy diệt phân bộ Tiên Đan Lâu thành Tiên Đan.
Vô số Đại La không làm được, nhưng Dương Bách Xuyên lại làm được chuyện này.
Về đạo Luyện Đan, đạo hạnh Đan Đạo của Dương Bách Xuyên hoàn toàn đạt đến trình độ Luyện Đan đại tông sư, tiền đồ tương lai không thể hạn định.
Hôm nay Bảo Thuận Quang có thể trở thành người hầu của Dương Bách Xuyên cũng là một cơ duyên.
Bảo Thuận Quang đặt ngón tay lên giữa trán, một ấn ký thần hồn xuất hiện, cung kính đưa cho Dương Bách Xuyên: “Suýt nữa quên mất, đây là tiên hồn của lão nô, mong chủ nhân nhận lấy."
“Lão Bảo, ta nhìn ra được ngươi rất thật lòng, ta cũng nói một câu, từ nay về sau đi theo ta, ta cũng sẽ thành tâm đối xử với ngươi, tiên hồn chỉ là một ước thúc, thật sự muốn đi theo thì phải dùng tâm, thu tiên hồn lại đi” Dương Bách Xuyên cười từ ch n hồn của Bảo Thuận Quang.
Quả thật mỗi người hầu đi theo chủ nhân đều phải giao ra tiên hồn, bị chủ nhân quản chế, nhưng Dương Bách Xuyên coi trọng tâm.
Hắn muốn thật tình thật lòng, chứ không phải cưỡng ép dưới chế ước.
Nghe vậy, Bảo Thuận Quang chấn động mạnh.
Một lúc lâu sau, Bảo Thuận Quang thu hồi tiên hồn, lớn tiếng nói: “Lòng của ngô chủ như biển rộng, Bảo Thuận Quang khắc ghi, ngày nào Thiên Đạo chưa diệt, Bảo Thuận Quang sẽ đi theo chủ nhân một ngày.”
Ông ta phát ra một lời thề Thiên Đạo.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!