Ngay khi nhận được truyền tin, biết nguyên nhân kết quả, bọn họ bị hạng tiểu bối Dương Bách Xuyên của Vân Môn tiên cảnh ở Tu Chân Giới đuổi giết tới núi Chí Tôn, giết chết mấy chục tán tiên.
Sau đó thập đại tán tiên ở núi Chí Tôn ra tay cũng bị Dương Bách Xuyên giết chết ba người, những tán tiên còn lại bắt tay đánh trọng thương Dương Bách Xuyên, kết quả nửa đường lại xuất hiện một con khi, giết mấy tán tiên chỉ trong nháy mắt, ba người trốn thoát chạy thẳng tới đỉnh núi Chí Tôn tìm bọn họ cầu cứu.
Biết được những chuyện này, tam đại tán tiên lão tổ vô cùng tức giận.
Cửu Phong Chân Nhân là người đầu tiên đánh nhau với con khi, ông ta muốn nghiền con khi này thành tro bụi, nhưng nào biết sau khi đánh một trận lại phát hiện thực lực của con khỉ này quá hung hãn, đánh ngang tay với ông ta, hơn nữa Cửu Phong Chân Nhân còn lờ mờ cảm nhận được con khi này vẫn còn tình lực dồi dào.
Sao Cửu Phong Chân Nhân không khiếp sợ cho được?
Sau lần giao đấu đầu tiên, tên tiểu tử Dương Bách Xuyên kia tới bảo con khi dừng tay.
Nhắc tới Dương Bách Xuyên, Cửu Phong Chân Nhân đương nhiên biết hẳn, năm đó Ma tộc bùng lên ở Tu Chân Giới, ba tán tiên lão tổ bọn họ đã phái mấy tán tiên đi diệt ma, nhưng kết quả lại bị tên Dương Bách Xuyên kia giết sạch, chỉ còn tán tiên của điện Trường Sinh và hoàng triều Hiên Viên là còn sống sót trở về, nhưng bọn họ là hai tán tiên không tham dự chiến đấu.
án tiên của điện Trường Sinh và hoàng triều Hiên Viên không ra trận bị tam đại tán tiên lão tổ xem là ngoại tộc, khiển trách ở núi Chí Tôn, đến bây giờ vẫn chưa thả ra ngoài
Cái tên Dương Bách Xuyên lại bị tam đại lão tổ điểm danh phê bình, nhưng vì đủ các loại nguyên nhân, đảo Tán Tiên hạn chế tán tiên rời núi nên không đi tìm Dương Bách Xuyên gây phiền phức.
Không ngờ tên tiểu tử này lại tìm tới tận cửa, hơn nữa còn tìm được một con khỉ hung dữ như vậy.
Điều này khiến tam đại lão tổ vô cùng tức giận.
Không biết con khi này có lai lịch gì, từ đâu xuất hiện?
Nhìn thấy con khi đi tới, Cửu Phong Chân Nhân âm trầm lên tiếng, không trở mặt với con khỉ này là tốt nhất, nếu như không được thì tam đại lão tố hợp sức, con khỉ kia cũng không thể giở thói ngang ngược.
....
Lục Nhĩ Mi Hầu nghe Cửu Phong Chân Nhân nói vậy thì nhếch miệng, hắn giơ cánh tay đầy lông chỉ về ba tán tiên ở phía sau tam đại lão tổ: “Ta muốn ba bọn họ, giao ra đây”
"Láo xược!"
“Con khí to gan, núi Chí Tôn không phải nơi để cho ngươi giương oai."
Lời của Lục Nhĩ khiến tam đại lão tổ tức giận, biết có nói chuyện cũng vô ích.
Đùa cái gì vậy, đứng trước mặt bọn họ lại muốn họ giao ba hậu bối ra? Sau đó để ngươi giết chết? Tam đại lão tổ còn muốn lăn lộn ở đảo Tán Tiên nữa không đây?
“Không còn gì để nói, nếu con khi ngươi đã muốn đối địch với chúng ta, vậy lão phu cũng nói với ngươi một câu, cho dù ngươi tới từ đâu thì lão phu cũng khuyên ngươi, chớ vì cái tên tiểu tử Dương Bách Xuyên kia, ở đây là đảo Tán Tiên, là địa bàn của ta, không phải là nơi ngươi thích làm gì thì làm.
Còn nữa, giao Dương Bách Xuyên ra thì ta sẽ tha cho ngươi, nếu không ta cũng không ngại giết một yêu hầu” Cửu Phong Chân Nhân nói chuyện sắc bén, cảnh cáo Lục Nhĩ Mi Hầu.
“Hahaha..”
Đáp lại ông ta là một trận cười lạnh của Lục Nhĩ Mi Hầu, sau đó con khi kia nhe răng lớn tiếng nói: “Các ngươi quả nhiên là một đám đạo đức giả, Nhân tộc không có thứ gì tốt cả, rõ ràng sư đồ các ngươi muốn giết huynh đệ ta, mấy chục người cũng đánh không lại thì thôi đi, người này thay người kia đánh, lẽ nào còn không cho huynh đệ ta tìm trợ giúp chắc?”