Dương Bách Xuyên nhìn qua, một tòa thành thị xuất hiện trước mặt hắn.
Hắn lập tức nhíu mày: "Ngươi đừng nói với ta núi Chí Tôn là một tòa thành trì chứ?”
“Nói chính xác hơn thì núi Chí Tôn ở bên trong thành Tán Tiên, các vị theo ta vào trong thành, sau hai mươi dặm thì sẽ tới được núi Chí Tôn” Tên béo thấy vẻ mặt Dương Bách Xuyên không bình thường thì vội vàng giải thích, hắn biết Dương Bách Xuyên đã hiểu nhầm mình.
Dương Bách Xuyên quả thật đã hiếu nhầm tên béo, còn tưởng rằng hẳn đang cố ý lừa bọn họ.
Trong nhận thức của hắn, núi Chí Tôn nên ở nơi ít người lui tới.
Dù sao, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, núi Chí Tôn chính là sân của lão đầu ở đảo Tán Tiên, hẳn nghĩ sẽ không giống với những nơi khác.
Nhưng cũng không có ai quy định, núi Chí Tôn không thể ở trong thành trì, đúng không?
Trên thực tế ở Tu Chân giới rất nhiều thành trì vô cùng lớn, bên trong thành có núi sông cũng là điều rất phổ biến.
Nhìn tên tập sợ hãi giải thích, Dương Bách Xuyên cũng ngượng ngùng nói: "Xin lỗi nhé, ta hiểu nhầm ngươi rồi, đi thôi”
“Được, nhưng mà bây giờ chúng ta phải bay xuống dưới để vào thành, thành Tán Tiên không cho phép có người phi hành, ở đó có đại trận rất cường hãn, bất cứ tu sĩ nào sau khi tới thành Tán Tiên đều phải hạ xuống, đi bộ vào trong.
Ngoại trừ đại trận, nếu có người bay vào thành thì sẽ bị tất cả người của thành Tán Tiên tấn công, mọi người phải căn thận, nơi này không giống với Tu Chân đảo Tán Tiên cao thủ nhiều như mây, Tán Tiên tam chuyển tứ chuyển đi đầy đường, cỡ Tán Tiên nhị chuyển như ta ở nơi này chỉ là bọn lâu la” Tên mập cũng thản nhiên thừa nhận tu vi của hắn thấp.
Dương Bách Xuyên tỏ vẻ đồng ý với những gì tên mập nói, cho dù ở Tu Chân Giới có nhiều thành trì thì vẫn cấm người phi hành chứ đừng nói gì tới một nơi như đảo Tán Tiên.
Nghe tên mập nói nếu có người phi hành trong thành thì sẽ bị tất cả tấn công, chuyện này nghe như đang nói quá, hắn cười nói: “Được, chúng ta xuống thôi, đi bộ vào thành, nhưng mà ngươi nói bay trong thành sẽ bị cả thành tấn công có phải là hơi quá rồi không? Cùng lầm chỉ bị quân sĩ canh giữ tấn công thôi chứ.”
Không ngờ tên lập lại lắc đầu: “Không không, đạo hữu hiểu nhăm rồi, đảo Tán Tiên không có quân sĩ như Tu Chân Giới, ta nói bị tu sĩ cả thành tiến đánh cũng, không phải nói láo.
Nếu ngươi đã biết núi Chí tôn, vậy chắc hẳn cũng từng nghe nói, đảo Tán Tiên có một sự tồn tại như Thần Minh ~ Thiên Tà Chí Tôn rồi chứ?”
Dương Bách Xuyên nghe vậy thì suýt chút nữa đã cười ra tiếng, Vân Thiên Tà?
Haha, hắn rất muốn nói một câu, đó là sư phụ của ta.
Nhưng loại chuyện này đương nhiên không thể nói ra, đây là bí mật lớn nhất của hẳn, lần này lão đầu tới đây cũng là chuyện quan trọng, gặp phải bất kỳ hoàn cảnh nào cũng không thể bại lộ.
Dương Bách Xuyên gật đầu tỉnh bơ: “Đương nhiên là nghe nói”
Hắn xác thực đã nghe nói qua danh tiếng của lão đầu ở đảo Tán Tiên, năm đó trong đại chiến Vân Môn
đã nghe Tán Tiên của điện Trường Sinh - Tê Mậu Đốn và Hiên Viên Khai Minh của hoàng triều Hiên Viên nói qua địa vị giống như thần linh của lão đầu ở đảo Tán Tiên.
Năm đó sau khi hắn nghe thấy danh hiệu của lão đầu thì nói một câu không phải chỉ là lão già đã chết hay sao, Te Mậu Đột và Hiên Viên Khai Sáng suýt chút nữa đã trở mặt.
Bởi vậy có thể thấy được địa vị của lão đầu ở đảo Tán Tiên.
Nói là thần linh cũng không hề quá.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!