Dương Bách Xuyên cắn răng chui vào cái lỗ tương đối nhỏ này, hắn không sợ gì cả, nếu tình hình không ổn thì chỉ cần nhờ Hắc Liên giúp đỡ là được.
Sau khi vào trong, một luồng ánh sáng vàng rực rỡ chiếu rọi, Dương Bách Xuyên không cảm nhận thấy nguy hiểm gì, sau khi dần thích ứng với ánh sáng chói mắt, hắn mới bắt đầu quan sát tình hình xung quanh.
Hắn nhìn thấy một không gian không lớn lắm, diện tích khoảng năm mươi sáu mươi mét vuông.
Toàn bộ không gian tỏa ra ánh sáng vàng là do những quá trứng vàng mà Dương Bách Xuyên nhìn thấy, cũng chính là trứng tằm giống như những hạt gạo, nhưng lại to như quả dưa...
Cả không gian đều tràn ngập những "quả trứng vàng" này chồng chất.
Ánh sáng vàng rực rỡ tỏa ra từ những quả trứng này, còn mang theo cả linh khí mạnh mẽ.
Dương Bách Xuyên nghĩ, có lẽ đây chính là trứng ong...?
Nhưng cảm nhận lại cẩn thận cũng không phát hiện sinh mệnh tồn tại, hoàn toàn là năng lượng linh khí khổng lồ.
Lúc này hắn nghĩ tới tinh chất mật mà trâu thần Ngũ Sắc đã nói.
Dựa theo sự dao động năng lượng lớn như vậy, có lẽ đây chính là tinh chất mật.
Nhưng trước đó Hắc Liên nói cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ, nên Dương Bách Xuyên tạm thời không dám đến quá gần, hắn sợ xuất hiện tình hình như ở chỗ của đám khỉ.
Có thể xuất hiện thứ gì đó giống như Lục Nhĩ Mi Hầu.
Hắn đề cao cảnh giác nhìn xung quanh, nhưng không phát hiện gì cả...
Hắn thử tới gần những quả trứng vàng hơn xem thử có sinh vật nào xuất hiện cản hắn lại không, kết quả đến gần trứng vàng rồi cũng không có chuyện gì xảy ra.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy rất kỳ lạ.
Lẽ nào cảm giác của Hắc Liên sai rồi.
Nhưng nghĩ lại thì không thể nào, Hắc Liên thần bí là do Hắc Liên đầu tiên của Hồng Hoang niết bàn, có sức mạnh phi thường, có lẽ nàng ấy không hề thua kém gì sư phụ hắn, không thể nào phạm sai lầm được.
Nhưng hắn lại không phát hiện ra điêu gì bất thường, điều này không ổn.
Hắn không nhịn được hỏi Hắc Liên: "Hắc Liên, ta không phát hiện gì cả, ngoại trừ mấy quả trứng vàng này, hình như ở đây không còn sinh vật nào tồn tại nữa, lẽ nào là hơi thở phát ra từ mấy quả trứng vàng này?"
Lúc này chỉ nghe Hắc Liên nói: "Đây Quỳnh Tương đã kết tinh hoàn toàn, quả thật là bảo vật của đất trời, bên trong có năng lượng không lồ nhưng không có hơi thở sinh mệnh, cảm nhận trước đó của ta không sai, đó là hơi thở của một cường giả, nhưng mà... Vừa vào đây liền biến mất rồi, thật kỳ lạ..."
Nghe Hắc Liên nói vậy, Dương Bách Xuyên cũng có chút khó hiểu, nhưng sau đó lại nói: "Kệ đi, dù sao trâu thần Ngũ Sắc cũng muốn tinh chất mật, ta lấy nó trước rồi nói sau, không có chuyện gì xảy ra thì tốt rồi."
Dù thế nào thì nếu Dương Bách Xuyên đã biết tinh thể đông đặc này chính là tinh chất Quỳnh Tương Ngọc Dịch mà Hắc Liên đã nói thì cũng chính là tinh chất mật mà trâu thần Ngũ Sắc yêu cầu, dù sao đó cũng là đồ tốt, sao có thể bỏ qua?
Nếu đã tìm thấy thì lấy trước rồi nói sau, không cần tốn nhiều công sức như vậy thì không phải quá hời rồi sao.
"Ngươi giúp ta trông chừng đi, ta lấy mấy quả trứng vàng này." Dương Bách Xuyên nói với Hắc Liên một tiếng, hắn gọi tinh chất Quỷnh Tương Ngọc Dịch đọng lại là trứng vàng.
Dù sao thì trông nó cũng giống như trứng vàng.
Cũng không biết đàn ong đã tốn bao nhiêu năm mới có thể tích lũy được bấy nhiêu đây, nhưng bây giờ tất cả đều thuộc về Dương Bách Xuyên.
Bảo vật thiên địa như vậy nếu không lấy đi thì quả thực là lãng phí tài nguyên thiên nhiên.
Sẽ bị trời đánh đó.
Chỉ xét năng lượng tỏa ra thôi, quả trứng vàng này cũng có thể giúp tu vi tăng lên rất nhiều.
Dương Bách Xuyên quét mắt nhìn, ít nhất cũng phải có tám chín trăm quả trứng vàng.
Một bảo bối như vậy dùng để luyện đan tăng tu vi thì còn gì bằng.
Phải biết rằng Quỳnh Tương Ngọc Dịch mà Hắc Liên nói chính là bảo vậy mà chỉ có Tiên Nhân ở Tiên Giới mới có thể tạo ra, tìm thấy nó ở Tu Chân Giới thực sự là một đại cơ duyên.
"Được." Quý chữ như vàng.
Có được một cường giả như Hắc Liên canh chừng, Dương Bách Xuyên yên tâm đi thu thập mấy quả trứng vàng.
Sau khi Dương Bách Xuyên đến gần trứng vàng, không dám dùng thần thức để thu thập trong một lần mà cẩn thận nhặt từng quả trứng lên...
Cầm quả trứng lớn trong tay, Dương Bách Xuyên cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ tỏa ra từ nó.
Hắn cẩn thận nhìn trái nhìn phải như một tên trộm, xem có sinh vật nào đột nhiên nhảy ra ngăn cản hắn không...
Hồi lâu sau trong không gian không có phản ứng gì, Hắc Liên cũng không cảnh báo, điều này khiến Dương Bách Xuyên thở phào một hơi.