Theo những gì hoàng đế Hiên Viên nói, Tiểu Yêu Giới không nằm trong Tu Chân Giới mà là một thế giới nhỏ bên ngoài Tu Chân Giới, ẩn giấu bên trong tinh không, nếu như không có tinh bàn thì sẽ không tìm được.
Vậy nên bọn họ sẽ đi về phía tinh không.
Bên cạnh Dương Bách Xuyên dẫn theo Mai tỷ và tiểu Phượng Hoàng, một lớn một nhỏ, xem như một lần đi rèn luyện.
Dù sao hai người cũng là thần thú của yêu muông nhưng lại chưa có nhiều kinh nghiệm, lần này để bọn họ rèn luyện một chút.
Giống như tiểu Phượng Hoàng lần trước, nếu có kinh nghiệm thì sẽ không bị gã mập lùn lừa, dẫn theo đại quân đại yêu tiêu diệt, chớp mắt đã bị người ta độc ngất.
Cho nên nói là mang theo Tiểu Phượng Hoàng, để nàng mở mang kiến thức, chứng kiến sự hiểm ác của Tu Chân Giới sẽ có lợi khi nàng trưởng thành.
Không đến nỗi sẽ chịu thiệt thòi lớn.
Mai tỷ cũng sẽ như vậy, năm đó kể từ khi linh hồn bị bình Càn Khôn hấp thụ rồi tiến vào cơ thể cá Rồng cho tới khi hóa thành Chân Long thì vẫn luôn ở trong không gian Càn Khôn, mãi khi Dương Bách Xuyên lập ra Vân Môn tiên cảnh thì mới ra ngoài, tỷ ấy vẫn luôn tu luyện ở Vân Môn, chưa từng tiếp xúc với Tu Chân Giới.
Dương Bách Xuyên biết con đường hắn đi có rất nhiều nguy hiểm, sau này hắn còn phải tới đảo Tán Tiên, không thể mang theo mọi người cùng mạo hiểm, khi hắn đi, tất cả chỉ có thể dựa vào bản thân, hắn cũng không bảo vệ bọn họ cả đời được.
Lần này mang theo Mai tỷ cũng xem như để tỷ ấy rèn luyện.
…
Dương Bách Xuyên không nhìn thấu được tu vi của hai thần thú này, hắn biết thực lực tu vi không có phân định rõ ràng, dù sao thì hắn cảm thấy bọn họ không yếu, nhưng lại thiếu đi kinh nghiệm thực tiễn.
Không dám chắc là có thể cứu được ngắn trong lúc nguy cấp.
Sau khi ra khỏi Vân Môn, Dương Bách Xuyên cũng không vội bay vào hư không, hắn dẫn Mai tỷ và tiểu Phượng Hoàng đi quanh Tu Chân Giới xem thử, chủ yếu là thăm dò xem Ma tộc có động tĩnh gì hay không, quan sát những thế lực mà hắn từng đắc tội, sợ là sau khi hắn rời đi, đám yêu ma quỷ quái lại chui ra tấn công Vân Môn.
Đương nhiên tấn công hắn cũng không sợ, hiện tại Vân Môn có năng lực chống lại kẻ địch.
Lúc này, Dương Bách Xuyên chuẩn bị dạo qua cửu đại tinh cương của Tu Chân Giới, trong lòng thầm nghĩ xem liệu có gặp được mấy người quen cũ không.
Có ba người mà hắn không thể không tìm.
Hai người trong số đó là nữ nhân của hắn, nhưng hiện tại vẫn không có tin tức.
Hắn không yêu lòng.
Người còn lại là…bằng hữu, cũng là tri kỷ.
Thế nên lần này hắn muốn đi quanh xem thử.
Cửu đại thánh địa, trong đó thánh địa Vạn Linh và U Linh Chi Đô đã bị hắn hủy, chỉ còn lại bảy, hắn đã tới thánh địa Hiên Viên, điện Trường Sinh, địa bàn của Thiên Kiếm Sơn. Còn Thần Phù Linh Tông, Bách Luyện Sơn Trang, thánh địa Đao Chủng, Thông Tiên Cung là chưa đặt chân tới, hắn định đi xem thử.
Đương nhiên hắn sẽ không đi thăm hỏi những thánh địa này, chỉ tới xem thử mà thôi, như vậy thì hắn rời khỏi Tu Chân Giới, nếu như có nhân tố bất ổn xuất hiện, hắn sẽ không yên tâm.
Dù sao đại ma đầu Vu Minh Tuyền cũng là một đại họa.
Mất ba năm, Dương Bách Xuyên dùng truyền tống trận đi qua địa bàn của cửu đại tinh cương, hắn đã đi được tám nơi, chỉ còn lại Bách Luyện Sơn Trang.
Hắn chuẩn bị tới một nơi gọi là thành Sơn Hải của Bách Luyện Sơn Trang, bởi vì cái tên này rất quen thuộc với hắn.
Sơn Hải Giới, thành Sơn Hải, Dương Bách Xuyên đã nghĩ như vậy.
Đương nhiên hắn cũng biết Tu Chân Giới rộng lớn, cái tên tương tự hoặc giống hệt cũng không có gì kỳ lạ, nhưng hắn vẫn muốn qua xem thử.
So với nhiều thành trì của Tu Chân Giới, thành Sơn Hải chỉ là một phố nhỏ xa xôi.
Dương Bách Xuyên chuẩn bị tới thành Sơn Hải, sau đó sẽ rời nơi này tiến vào tinh không đi Tiểu Yêu Giới.
Sau khi tới thành Sơn Hải, Dương Bách Xuyên dẫn Mai tỷ và tiểu Phượng Hoàng đến một tửu lâu, hắn định nghe ngóng thông tin từ nơi này.
Vốn dĩ hắn đến thành Sơn Hải là dựa vào cảm tính, nhưng không ngờ mình lại nghe được một tin tức.
Ngồi cạnh cửa sổ ngắm nhìn khung cảnh đường phố bên ngoài, nhưng tai lại lắng nghe những chủ đề mà mọi người trong quán thảo luận.
“Ngươi nghe nói gì chưa, tiểu công tử của Bách Luyện Sơn Trang chuẩn bị lấy một nữ tử của Sơn Hải Môn, ngày mốt sẽ đại hôn…”
“Lần này thì Sơn Hải Môn giàu to rồi, bám lên được cây đại thụ là Bách Luyện Sơn Trang, chắc chắn sẽ trở thành tông môn đứng đầu, cũng không biết nữ tử thế nào mà lại may mắn như vậy?”
“Này, ngươi chỉ biết một mà không biết hai, thiếu chủ của Bách Luyện Sơn Trang kia nhìn trúng nữ tử của Sơn Hải Môn, hắn coi trọng món tiên khí của người tên Trịnh Bân bân…Rõ ràng là ép cưới, một tông môn hạng ba như Sơn Hải Môn sao có thể lay chuyển được đại thánh địa?”
“Xuỵt…Ăn nói cẩn thận!!!”
Dương Bách Xuyên đứng bật dậy, Trịnh Bân Bân?
Liệu có phải nàng ấy không?