Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới - Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên - Dương Bách Xuyên (FULL)

 Nghe được những lời Dương Bách Xuyên đọc ra khỏi miệng, Ninh Kha đột nhiên cảm giác tâm trí đều yên tĩnh lại, cũng niệm theo Dương Bách Xuyên!

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Dương Bách Xuyên có chút suy yếu mở hai tròng mắt ra, hai tay đặt sau lưng Ninh Kha buông xuống.  

 

Mà Ninh Kha cũng lập tức mở hai mắt, giờ phút này cô ta cảm giác cả người thoải mái khó tả, trong bụng có một dòng khí lưu động trong cơ thể.  

 

“Chẳng lẽ đây là nội lực của võ cổ giả trong truyền thuyết?” Cô ta nói thầm trong lòng.  

 

Vừa quay đầu, lại nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi Dương Bách Xuyên, giờ khắc này, trong lòng Ninh Kha đột nhiên có chút ngọt ngào, lại nhìn Dương Bách Xuyên thêm lúc nữa, trong lòng cũng không còn tức giận anh nhiều.  

 

Mặc dù cô ta không hiểu lắm về võ cổ giả, nhưng cũng biết Dương Bách Xuyên chắc là cao thủ về mặt này, hơn nữa hiển nhiên là nửa viên thuốc mà trước đó Dương Bách Xuyên cho cô ta dùng là thứ tốt.  

 

Thậm chí anh giúp đỡ cô ta, dẫn dắt cô ta bước vào hàng ngũ võ cổ giả.  

 

Đây là điều mà cô ta luôn tha thiết ước mơ từ nhỏ, hiện giờ dưới sự trợ giúp của Dương Bách Xuyên, ước mơ đã trở thành hiện thực.  

 

Từ nay về sau không cần hâm mộ chị gái nhà bác cả nữa, không cần ở trong lễ đại thọ hàng năm của bà cố, núp ở phía sau chị gái làm kẻ hèn nhát nữa, Ninh Kha cô cũng trở thành võ cổ giả rồi.  

 

Mặc dù là sau khi bị mất lần đầu tiên vào đêm qua và trở thành võ cổ giả, nhưng mà, Dương Bách Xuyên... Thật ra... Tên khốn khiếp này cũng không phải quá xấu, tối hôm qua chỉ là cẩn thận nhớ tới cũng không trách được anh...  

 

Trong đầu Ninh Kha nghĩ vậy.  

 

Dương Bách Xuyên nhìn thấy sắc mặt Ninh Kha, sau đó lại nhìn một lớp dầu mỡ trên cỏ cô ta, anh đột nhiên có chút muốn cười, nói ra: “Cô cảm giác thế nào? Cô đã nhớ kỹ hết khẩu quyết tôi dạy cho cô chưa?”  

 

“Nhớ kỹ rồi, một chữ cũng không sai.” Ninh Kha gật đầu, giọng nói cuối cùng cũng dịu dàng hơn rất nhiều.  

 

Dương Bách Xuyên nghe được cô rất tức giận, trong lòng nảy ra lá gan, lập tức hỏi: “Vậy cô xem xem có thể đi lại thuận tiện chưa?”  

 

Ninh Kha bị Dương Bách Xuyên hỏi như vậy, sắc mặt đỏ bừng, giọng điệu như ruồi muỗi nói: “Hiện tại thì tốt rồi, không đau nữa.”  

 

“Khụ khụ, vậy thì tốt rồi, tôi đi lấy quần áo cho cô, cô mau đi tắm rửa đi ~ ha ha!” Dương Bách Xuyên từ trên giường nhảy xuống, vừa nói vừa đi ra ngoài.  

 

Ninh Kha vẫn chưa kịp phản ứng Dương Bách Xuyên bảo cô ta tắm rửa là có ý gì, liền nhìn thấy Dương Bách Xuyên cười đi vào, trong tay mang theo một đống lớn quần áo.  

 

“Cũng không biết có hợp hay không, dù sao các loại acc đều có cô thử xem, tôi đi ra ngoài trước ~”  

 

Dương Bách Xuyên nói xong thì xoay người đi ra phòng ngủ, thuận tay đóng kín cửa phòng.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!