Hơn nữa còn có thể báo thù cho hai đồ đệ. Đương nhiên trong lòng Phong m Dương, mạng của hai đồ đệ cộng lại cũng chẳng quan trọng bằng Thần Ma Y Điển trên người Dương Bách Xuyên.
"Lão Độc Vật mau cảm ứng phương hướng của Lục Yên Chi, chúng ta cấp tốc chạy tới đó. Ở đây càng lâu, biến số càng lớn. May mà có mệnh bài của Lục Yên Chi, nếu không tìm một người trong Thái Hoang này chẳng khác gì mò kim đáy bể."
Nguyên Thần Huyễn gật đầu, sau đó nhắm hai mắt lại, dùng bí pháp với mệnh bài của Lục Yên Chi.
Advertisement
Một lát sau, Nguyên Thần Huyễn mở mắt ra: "Phía đông nam, cách chúng ta rất xa. Đi thôi, mau chóng tới đó."
Sau đó hai lão già phóng ra thân pháp sâu trong Thái Hoang, cấp tốc chạy về phía đông nam.
...
Advertisement
Cùng lúc đó, Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi đang bàn bạc về hành trình tiếp theo. Lục Yên Chi mỉm cười nói: "Trước khi đi, Nguyên Thần Huyễn đưa cho ta một tấm bản đồ, nói là ở phía bắc Thái Hoang có ngọn núi Vô Căn. Ở đó có khí độc Thái Hoang, chỉ cần ta tu luyện ở đó là Ách Nan Độc Thể sẽ thành công. Nhưng bây giờ ta không muốn cưỡng chế đột phá, cứ tu hành theo tự nhiên đi. Dương đại ca có nơi nào muốn đi không?"
Dương Bách Xuyên suy nghĩ một lúc rồi nói: "Thật ra đây cũng là lần đầu tiên ta vào Thái Hoang, không biết gì về tình hình nơi này. Ngươi xem trên bản đồ có nơi nào mọc thiên tài địa bảo không, chúng ta đi tìm thiên tài địa bảo. Hiện tại muốn đột phá một cấp mà không có lượng lớn linh khí chống đỡ thì không được, vì vậy chúng ta phải chọn một nơi đi tìm thiên tài địa bảo, hoặc là thu thập linh dược. Về phần Độc Thể Ách Nan của ngươi, ta có thể luyện chế đan dược giúp độc thể của ngươi đại thành."
"Được, để ta xem bản đồ tìm kiếm." Lục Yên Chi lấy ra một tấm bản đồ da thú ra xem.
Một lúc sau, nàng ta ngẩng đầu lên và nói: "Dương đại ca, trong rừng rậm Thái Hoang cách nơi này rất xa có một nơi tên là hẻm vực Linh Dược. Trong này ghi ở đó có hàng nghìn hàng vạn loài linh dược. Hay là chúng ta đi hẻm vực Linh Dược nhé? Chắc hẳn rất nhiều người vào Thái Hoang sẽ đến đó."
"Được. Dù sao vào Thái Hoang rèn luyện tu hành là chính, đi một mạch suốt quãng đường xa rất gian nan, vừa đi vừa tu luyện cũng không tệ."
Lục Yên Chi mỉm cười cất bản đồ da thú đi, đang định lên tiếng thì đột nhiên toàn thân run lên, sắc mặt tái nhợt.
Dương Bách Xuyên phát hiện thấy Lục Yên Chi không bình thường, vội vàng hỏi: "Yên Chi sao thế?"
Lục Yên Chi nhìn Dương Bách Xuyên, run rẩy trả lời: "Dương đại ca, ta cảm nhận được lão ta tới rồi... Không ngờ lão ta lạ tiến vào trong này..."
Dương Bách Xuyên hơi nghi hoặc, nhưng nhìn dáng vẻ căng thẳng của Lục Yên Chi, đột nhiên hắn có dự cảm chẳng lành. Hắn gặng hỏi: "Lão ta là ai? Ngươi nói rõ xem nào."
"Hắn... Hắn là sư phụ ta Nguyên Thần Huyễn." Lục Yên Chi run rẩy đáp.
Dương Bách Xuyên nghe xong cũng run lên.
"Ngươi... sao ngươi lại cảm nhận được?"
"Trên người Nguyên Thần Huyễn có mệnh bài của ta. Chỉ cần hắn kích hoạt mệnh bài là có thể cảm ứng được ta, tất nhiên ta cũng cảm ứng được hắn. Nhưng ta cảm nhận được hắn ở rất xa. Nhất định là sau khi Khúc Minh Nguyệt chết, mệnh bài vỡ, hắn biết chuyện liền dùng mệnh bài của ta cảm ứng. Dương đại ca mau đi đi! Nguyên Thần Huyễn đã tiến vào khu vực Độ Kiếp kỳ trở xuống, chắc chắn Phong m Dương cũng vào rồi.
Bọn họ là Địa Tiên tam chuyển, cho dù vào khu vực Độ Kiếp kỳ trở xuống, tu vi bị hạn chế thì cũng là tu vi đại viên mãn đỉnh phong. Bọn họ muốn giết chúng ta dễ như trở bàn tay.
Dương đại ca đi mau lên. Bọn họ không có mệnh bài của ngươi, sẽ không tìm được ngươi. Ta ước tính ít nhất bảy ngày nữa bọn họ mới tìm tới đây. Nhân lúc khoảng cách còn xa, ngươi mau đi đi!"
Lục Yên Chi sinh lòng sợ hãi, luôn miệng thúc giục Dương Bách Xuyên rời đi. Bởi vì nàng ta biết trong tay Nguyên Thần Huyễn có mệnh bài của mình, bất kể mình chạy trốn tới đâu, lão ta cũng có thể tìm được. Tóm lại là chỉ có một con đường chết. Nhưng Dương Bách Xuyên có thể rời đi.
Nàng ta không muốn vị đại ca vừa nhận này bị Nguyên Thần Huyễn và Phong m Dương lấy mạng.
Hai Địa Tiên tam chuyển cho dù tiến vào khu vực Thái Hoang Độ Kiếp kỳ trở xuống vẫn là tồn tại vô địch. Nàng ta và Dương Bách Xuyên hoàn toàn không có sức đánh trả.