Lục Yên Chi vô cùng đau đớn, khóc òa nhìn sư phụ Nguyên tiên sư trong hình ảnh, lớn tiếng gào lên.
Sau khi Dương Bách Xuyên đạt được mục đích, trong lòng vừa động, hình ảnh tan đi, cảnh tượng bốn phía lại một lần nữa quay về công viên, tuy hắn biết cho Lục Yên Chi xem những thứ này, nhìn thấu bộ mặt thật sự của sư phụ Nguyên Thần Huyễn là một việc rất tàn nhẫn, chắc chắn nàng ta sẽ đau khổ muốn chết.
Nhưng Dương Bách Xuyên không có lựa chọn, hắn cần một minh hữu, mà Lục Yên Chi chính là minh hữu tốt nhất, để Lục Yên Chi thấy rõ bộ mặt thật của Nguyên Thần Huyễn khác gì đang cứu nàng ta đâu?
Advertisement
Nếu như không cho Lục Yên Chi biết chân tướng thì ngày sau chờ đến khi Ách Nan Độc Thể đại thành cũng chính là ngày nàng ta bị Nguyên Thần Huyễn luyện hóa hấp thu, cuối cùng khó thoát khỏi cái chết.
Nói trắng ra Lục Yên Chi là độc dược Nguyên Thần Huyễn bồi dưỡng, dùng để trợ giúp ông ta độ Tán Tiên Kiếp lần thứ tư mà thôi, ông ta vốn không hề xem Lục Yên Chi là đồ đệ mà chỉ coi như một gốc linh dược.
Chờ cái cây linh dược Lục Yên Chi này thành thục cũng chính là lúc Nguyên Thần Huyễn thu hoạch mạng nhỏ của nàng ta.
Advertisement
Không thể không nói, điều này đối với Lục Yên Chi đã xem Nguyên Thần Huyễn như phụ thân từ nhỏ đến lớn là một sự tổn thương cực lớn, vô cùng tàn nhẫn.
Nhưng Dương Bách Xuyên cũng đang tự cứu mình, hắn cũng rất bất đắc dĩ.
Hắn đồng tình với Lục Yên Chi nhưng cũng không cách nào khuyên giải nàng ta, bởi vì Tu Chân Giới vốn là nơi cá lớn nuốt cá bé.
Mà từ trên người Lục Yên Chi, Dương Bách Xuyên càng thấy được sự tàn nhẫn không chừa thủ đoạn.
Vì tăng tu vi mà không từ thủ đoạn, không có điểm mấu chốt.
Lục Yên Chi đang khóc, Dương Bách Xuyên không quấy rầy nàng ta, có thể khóc ra càng tốt, nghẹn ở trong lòng khó chịu hơn rất nhiều.
Tất cả những gì hắn có thể làm là chờ nàng ta khóc hoặc phải nói là phát tiết xong.
Lục Yên Chi khóc một hồi lâu, đột nhiên nở nụ cười, tiếng cười rất cổ quái khiến Dương Bách Xuyên sởn da gà.
Chỉ nghe nàng ta lẩm bẩm: "Thì ra đều là giả, trong đám sư huynh muội, ta là đệ tử quan môn của lão nên cho rằng sư phụ yêu thương ta nhất, truyền công pháp tu luyện tốt nhất cho ta, đưa thiên tài địa bảo tốt nhất cho ta dùng...
Ta cho rằng ta là người hạnh phúc nhất trên thế giới, ta là cô nhi là sư phụ nhặt được, ta xem sư phụ như phụ thân, ta kính yêu lão... Ha ha, hiện tại xem như đã hiểu, lão cho ta mọi thứ tốt nhất chỉ vì muốn ta nhanh chóng luyện thành Ách Nan Độc Thể để lão sử dụng…”
Lục Yên Chi điên dại lẩm bẩm, Dương Bách Xuyên biết nàng ta đang nói Nguyên Thần Huyễn, hắn cũng không biết an ủi như thế nào, chỉ có thể ở bên cạnh lắng nghe, chờ nàng ta bình tĩnh.
Lục Yên Chi lẩm bẩm rất nhiều lời, có chút Dương Bách Xuyên nghe hiểu, có chút nghe không hiểu, qua hồi lâu, đột nhiên hắn cảm nhận được một cỗ oán hận truyền đến từ trên người Lục Yên Chi. Chỉ nghe nàng ta cười lạnh: "Nếu ngươi đã xem ta là linh dược, chưa từng coi ta là đồ đệ, vậy ta sẽ khiến ngươi mất trắng tay, sư phụ tốt của ta.”
Lục yên Chi vừa nói vừa ngồi dậy khỏi mặt đất, ngẩng đầu nhìn Dương Bách Xuyên.
Giờ khắc này Dương Bách Xuyên thấy được hận ý ngập trời từ trong ánh mắt nàng ta, hai mắt như tóe lửa.
Dương Bách Xuyên biết Lục Yên Chi đã thay đổi tâm tính, so với một giây trước đó, Lục Yên Chi lúc này giống như đã biến thành một người khác, nội lực cũng khác trước kia một trời một vực.
Hắn biết sự thay đổi lớn nhất của một con người không phải mặt ngoại hình mà là tinh thần, hiện tại Lục Yên Chi như biến thành một người khác, đây chính là biến hóa sau khi bị tổn thương sâu sắc.
Dương Bách Xuyên cảm giác, dường như Lục Yên Chi đã biến thành một người máy không cảm xúc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!