Sau khi đến nơi, Dương Bách Xuyên phát hiện quả nhiên là một vùng bảo địa phong thủy giống như Hạ Lộ nói, trong lòng vô cùng vui mừng.
Quan sát xong, Dương Bách Xuyên thả tất cả mọi người của Vân Môn trong không gian bình Càn Khôn ra ngoài.
Sau khi Chiêm Khánh Nhân và Hồ Tiên Nhi vào trong, mọi người đều đã được biết về tình hình của Sơn Hải Giới và Dương Bách Xuyên hiện giờ.
Dương mỗ giới thiệu Hạ Lộ cho mọi người quen biết dưới ánh mắt sắc bén của mấy nữ nhân, ban đầu mấy nữ nhân còn có địch ý với Hạ Lộ, sau khi biết Hạ Lộ chính là Đàm chủ đại nhân của Thần Long Đàm Trung Quốc, cũng là ân nhân cứu mạng năm đó của Dương Bách Xuyên, chỗ mọi người đang ở bây giờ cũng là sư phụ Hạ Lộ tặng cho, thái độ của tất cả mọi người đều thay đổi rồi.
Triệu Nam dẫn đầu mấy nữ nhân nhanh chóng hòa hợp với Hạ Lộ, luôn miệng gọi tỷ tỷ muội muội, khỏi nói thân mật cỡ nào. Cảnh này làm cho Dương Bách Xuyên trợn mắt há miệng, than thở nữ nhân thật dễ thay đổi.
Sau khi gặp tỷ tỷ, Mai Thi Dĩnh cũng ra khỏi hồ cá Rồng tụ họp với mọi người, không xuất hiện mâu thuẫn lớn gì. Dương Bách Xuyên lập tức tuyên bố khu vực cấm phía Nam châu Tây Sơn là căn cứ địa mới ở Sơn Hải Giới của Vân Môn, để ba trăm đệ tử Vân Môn bắt đầu xây dựng tông môn, chuyện này trực tiếp giao cho Trần Bảy Roi và Lý Đại Nghị phụ trách.
Advertisement
Yêu cầu chỉ có một, xây dựng một Vân Môn quy mô to lớn.
Dù sao có ba trăm đệ tử Vân Môn ở đây, việc xây dựng không phải là vấn đề, thấp nhất là tu vi cấp bậc Kim Đan, xây dựng lầu các đều không phải chuyện khó.
Tỷ muội Lục gia đến kiểm tra chỗ đại trận Hạ Lộ nói kia với Dương Bách Xuyên, ý tưởng của Dương Bách Xuyên rất đơn giản, không màng mọi giá phải sửa cho được đại trận, đến lúc đó thì có thể thông qua đại trận mà đến bất cứ nơi nào của Sơn Hải Giới, thuận tiện cho hắn sau này tìm kiếm người khác.
Quả nhiên đi kiểm tra, đại trận đã bị hư hỏng, nhưng có thể sửa được, có điều cái giá quả thật rất lớn, Dương Bách Xuyên không thiếu minh văn trận pháp này, nhưng ngoài mấy loại nguyên liệu cần thiết ra, vẫn cần người biết tu sửa trận pháp để sắp xếp minh văn trận pháp.
Điểm này Dương Bách Xuyên thật sự không làm được, đây là một đại trận Truyền Tống nội dung phong phú, có thể đến bốn địa hạt của đại lục Sơn Hải Giới, không đơn giản. Nếu sư phụ Vân Thiên Tà chưa ngủ say thì tiện tay là có thể giải quyết, nhưng sư phụ ngủ say rồi, Dương Bách Xuyên không hiểu loại trận pháp phức tạp này, cách duy nhất là tìm một chuyên gia hiểu trận pháp Truyền Tống đến tu sửa.
Người như vậy đi đâu tìm, Dương Bách Xuyên nhất thời thật sự không nghĩ ra, tỷ muội Lục gia cũng không có cách hay, chỉ có thể đi bước nào hay bước đó, tìm mấy loại nguyên liệu quan trọng cần thiết trước, dù sao hắn chắc chắn phải tu sửa đại trận Truyền Tống này, còn về người chỉ có thể từ từ tìm thôi.
Trong những ngày tiếp theo, tất cả người của Vân Môn bắt đầu đại thi công, xây dựng Vân Môn mới, lần này là tông môn chân chính.
Theo ý tưởng của Dương Bách Xuyên, xây chín đại điện ở chín ngọn núi hai cánh Nam Bắc núi Tiểu Dao Trì, chân núi xây cơ sở các viện Vân Môn, ở chỗ đại trận còn phải xây một Vân Thành, một thành trì thuộc về Vân Môn, chỉ cần sau này đại trận Truyền Tống tu sửa xong, thì chắc chắn sẽ trở thành một tòa thành lớn vô cùng phồn hoa.
Hồ Tinh Thần là chỗ ở của Hạ Lộ, lập làm cấm địa, thực ra chính là hậu hoa viên của một đám nữ nhân Vân Môn, núi Hỏa Diệm thì trở thành nơi lịch luyện của đệ tử Vân Môn.
Như vậy tính ra riêng thời gian thi công đã cần năm năm để hoàn thành, hơn nữa tất cả đều là tu chân giả tham gia xây dựng. Dương Bách Xuyên nghĩ như vậy không được, thời gian quá chậm, nên hắn chuẩn bị vào vương thành Mạo Hiểm một chuyến, tìm Trịnh Bân Bân nghĩ cách.
Để có thể giữ được mảnh đất này của khu vực cấm phía Nam, cho người Vân Môn có một ngôi nhà yên ổn, Dương Bách Xuyên nhất định phải nghĩ cách mau chóng xây dựng xong căn cứ địa ở nơi này.
Tính ra thời gian của hắn cũng không còn nhiều, theo cách sư phụ Hạ Lộ nói, vết thương nghiêm trọng của Viên Nhật Tân cũng sẽ có thể khôi phục trong thời gian mười năm, mười năm sau Viên Nhật Tân có đến khu vực cấm phía Nam trả thù không?
Điều này Dương Bách Xuyên cho rằng chắc chắn có.
Bây giờ Viên Nhật Tân và người của thành Tán Tu còn chưa biết sư phụ Giao Long màu xanh của Hạ Lộ, Phi Hùng và Tam Túc Kim Ô đã rời khỏi khu vực cấm phía Nam. Cũng tức là chỉ cần không để lộ, hắn sẽ có thời gian mười năm kinh doanh khu vực cấm phía Nam, phát triển Vân Môn lớn mạnh.
Mà nếu bọn họ biết ba đại yêu Giao Long màu xanh, Phi Hùng và Tam Túc Kim Ô đã rời đi, chỉ có hắn và Hạ Lộ thì không ổn rồi. Cho nên hắn và Hạ Lộ bàn nhau không nói cho bất cứ ai biết, nói với bên ngoài ba đại yêu đang bế quan.
Chỉ cần tin tức không bị Viên Nhật Tân và khách phiêu lưu của vương thành Mạo Hiểm biết, hắn sẽ có thời gian mười năm, trong mười năm này nhất định phải xây dựng xong khu vực cấm phía Nam.
Điều đầu tiên chính là sửa chữa phục hồi đại trận Truyền Tống, chì có xây dựng tốt đại trận Truyền Tống, đến lúc đó cho dù có khó khăn gì, thì cũng có thể nhanh chóng rời đi thông qua đại trận. Điều thứ hai là phải dựa vào đại trận đi châu Tây Sơn, đến các nơi của Sơn Hải Giới, một là để tìm kiếm đồ đệ và bạn bè, hai là mọi người Vân Môn cũng không thể nào mãi mãi ở một nơi không chuyển hang ổ.
Là tu chân giả, nếu như không trải qua mưa gió, luôn ở dưới đôi cánh của hắn chắc tương lai cũng không đi được bao xa, đây không phải yêu, ngược lại sẽ thành hại.
Hơn nữa là một người hiện đại, Dương Bách Xuyên biết rất rõ cái lợi của việc tiếp xúc với thế giới bên ngoài, ngắm nhìn thế giới. Điều này cho dù là tu chân hay là cái khác đều giống nhau.