Dương Bách Xuyên không dám cố bay qua, hiện tại chỉ có thể thử nguyên thần xuất khiếu. Nguyên thần xuất khiếu của anh có một lợi thế mà người bình thường không có, đó là hai thần m - Dương có thể xuất khiếu cùng lúc, hơn nữa còn có thể âm dương hợp nhất, như vậy thì nguyên thần xuất khiếu mạnh vô cùng.
Dương Bách Xuyên ngồi xếp bằng, sau đó thầm niệm trong lòng, dứt khoát gọi Lục Tuyết Hi ra ngoài: "Hộ pháp cho tôi, tôi dùng nguyên thần xuất khiếu cũng có thể qua được."
Lục Tuyết Hi hơi lo lắng, còn chưa kịp nói gì đã thấy Dương Bách Xuyên cho nguyên thần xuất khiếu. Cô ta chỉ có thể nghiêm túc bảo vệ bên cạnh anh, hộ pháp cho anh.
Hai đốm sáng một trắng một đen cùng bay ra từ đỉnh đầu Dương Bách Xuyên, lập tức hóa thành hai thần m - Dương cao chín trượng, không thấy rõ mặt mũi, chỉ có thể nhìn ra là hình người.
Muốn thấy rõ mặt mũi của hai nguyên thần âm - Dương thì phải đợi đến khi tu vi của Dương Bách Xuyên dần trở nên mạnh hơn mới được.
Sau khi hai nguyên thần âm - Dương xuất khiếu, Dương Bách Xuyên nhẹ nhàng nói: " âm dương hợp nhất!"
Nguyên thần âm - Dương lập tức hợp làm một, hóa thành một nguyên thần cao chín trượng vàng lấp lánh. Tiếp theo, Dương Bách Xuyên thầm niệm trong đầu, nguyên thần nhanh chóng thu nhỏ lại thành kích thước như người bình thường.
Bấy giờ anh mới nhảy lên, nguyên thần bay sang bờ bên kia.
Nguyên thần vừa mạnh mẽ vừa linh hoạt, có thể bay ra ngoài dựa vào một ý nghĩ giống như linh thức.
Nguyên thần như hóa thành một vệt sáng bay sang bờ bên kia.
Khi nguyên thần bay đến giữa con hào, thật ra Dương Bách Xuyên cũng hơi run, bởi vì anh sợ Địa Sát chi lực công kích nguyên thần.
Quả nhiên một khí tức lạnh lẽo ập tới.
Dương Bách Xuyên chấn động, vội vàng vận chuyển lĩnh vực sức mạnh thần hồn.
Ngay sau đó, một luồng gió lạnh thổi qua, nguyên thần của anh chỉ cảm thấy lạnh lẽo, ngoài ra không có gì khó chịu.
Điều này chứng tỏ anh đoán không sai, Địa Sát chi lực chỉ đe dọa nghiêm trọng tới thân thể chứ không ảnh hưởng nhiều tới nguyên thần.
Dương Bách Xuyên lập tức yên tâm. Sau khi vận chuyển sức mạnh thần hồn, anh nhanh chóng bay qua, chẳng mấy chốc đã đến cổng thành.
Cổng thành cao ba trượng. Tại không gian như một hang động dưới lòng đất thế này, ba trượng đã là cao lắm rồi.
Đây là một không gian thực thể dưới lòng đất hình thành từ hang động tự nhiên, không phải một tiểu thế giới, lại càng không phải trận pháp không gian, mà là hang động thực thể chân chính. Có một tòa thành dưới lòng đất như vậy có thể nói là kỳ tích đẳng cấp thế giới.
Nơi này ngăn cản linh thức nên không thể kiểm tra được rốt cuộc trong thành rộng nhường nào, chỉ nhìn bằng mắt thường thì không thấy rõ.
Dương Bách Xuyên đứng ở cổng thành nhìn ngó. Cánh cổng đóng chặt, bên trên có một tấm bảng ghi ba chữ "thành Đại Tần", cho thấy đây chính là vị trí lăng mộ thật sự mà Tần Thủy Hoàng xây dựng.
Mà Thần Mộ Viên trong miệng Lục Tuyết Hi chắc hẳn nằm trong tòa thành Đại Tần này.
Việc Dương Bách Xuyên phải làm lúc này là vào thành tìm hiểu.
Hiện tại anh đang ở trạng thái nguyên thần xuất khiếu nhưng vẫn có thực lực, hai thần m - Dương hợp nhất, mạnh hơn tu sĩ cảnh giới Xuất Khiếu bình thường.
Mặc dù không có thân thể nhưng không sao hết. Ý thức chủ vốn là nguyên thần, tất nhiên là có ảnh hưởng nhất định tới thực lực.
Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên muốn tìm hiểu là chính, cho dù trong thành có linh thức thì anh cũng có thể tránh được.
Dương Bách Xuyên nhìn cánh cổng nặng trịch màu đen, hít sâu một hơi, sau đó vận chuyển sức mạnh thần hồn, vung tay về phía cánh cổng.
Ầm ầm!
Cổng thành nặng trịch mở ra.
Dương Bách Xuyên nhìn vào trong thì thấy trống rỗng không có gì hết. Anh thầm thở phào một hơi, sau đó bước vào thành Đại Tần.
Nhưng biến cố đột ngột xảy ra vào lúc này.
Ngay sau khi anh vào thành, gió lạnh nổi lên khắp nơi.
Dương Bách Xuyên vô thức nhắm mắt lại. Cùng lúc đó, hai bên trái phải vang lên âm thanh đều đặn.
Cộp cộp cộp...
Khi Dương Bách Xuyên mở mắt ra, trái tim lập tức vọt lên cổ họng. Mẹ kiếp, xung quanh anh xuất hiện một đội quân mặc áo giáp, cầm trường kiếm.
Đội quân này được vũ trang từ đầu đến chân, vì che mặt nên không nhìn thấy diện mạo.
"Quỷ tu!" Dương Bách Xuyên lập tức nhận thấy khí tức phát ra từ trên người đội quân này là quỷ tu, giống với Ngô Mặc Thu.
Điểm khác nhau là đội quân này không mạnh bằng Ngô Mặc Thu. Hơn nữa, anh có thể cảm nhận được bọn họ không có thân thể chân linh, tất cả đều là linh thể.
Đa số có tu vi Trúc Cơ và Kim Đan, Dương Bách Xuyên thở phào.
"To gan! Ngươi là ai?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!