Nghe được câu hỏi của Tô Tâm Hà, Phong Thiên Nhai cười khổ nói: “Mặc dù tôi cũng là Tiên Thiên, miễn cưỡng bước vào tầng sáu, nhưng ở trước mặt Dương Bách Xuyên thì vẫn còn kém xa, người ta có thể chém giết mười lăm người giống như tôi thì ông nói xem anh ta có lợi hại hơn tôi không?”
Còn nữa, Tô Tiểu Lục cậu nói thật cho tôi biết, vì sao lại có mâu thuẫn với Dương Bách Xuyên? Nếu như dám nói dối một câu, lão phu sẽ không nhiều lời với cậu đâu, nói.” Phong Thiên Nhai quát Tô Tiểu Lục.
Tô Tiểu Lục sợ tới run rẩy, vừa rồi hắn cũng nghe thấy Tô Tâm Hà và ông già này nói chuyện, hình như Dương Bách Xuyên là một nhân vật lợi hại.
“Tiểu Lục nói thật.” Tô Tâm Hà cũng không dám khinh thường, thật ra vừa rồi nghe Tô Tiểu Lục nói, ông cũng tin lời từ một phía của cậu ta, hiện tại xem ra là không nên.
Lúc này, dưới áp lực của Tô Tâm Hà và Phong Thiên Nhai, Tô Tiểu Lục không dám nói dối nữa, hắn ta kể từ đầu tới cuối mình gặp và xảy ra mâu thuẫn thế nào với Dương Bách Xuyên cho hai người nghe.
Phong Thiên Nhai trầm giọng nói: “Đúng là đáng chết, cậu lại dám giương súng với Dương Bách Xuyên, còn bắt anh ta quỳ xuống, Dương Bách Xuyên không giết cậu là đang nể mặt con bé Tô Cẩn, nếu không thì cậu có thể chết được trăm lần rồi.”
Vẻ mặt Tô Tiểu Lục trắng bệch.
Tô Tâm Hà cũng thở dài một tiếng, ông phất tay nói: “Lui xuống nghỉ ngơi đi~” Nếu không phải nể tình Tô Tiểu Lục là do ông nhận nuôi, cộng thêm lòng trung thành của cậu ta với nhà họ Tô thì bây giờ ông chỉ muốn chặt cậu ta ra cho chó ăn.
Là một trong những ông trùm của ngành công nghiệp cờ bạc trên đảo Hồng Kông, Tô Tâm Hà không phải là hạng người dễ mềm lòng, ông ta chính là một người có dã tâm.
Trêu chọc phải Dương Bách Xuyên – một người được Phong Thiên Nhai gọi là Dương điên, trong lòng Tô Tâm Hà rất lo lắng, Tô Tiểu Lục rút súng chĩa vào người ta, chặt đứt tay chân là còn nhẹ đấy.
Tâm trạng Tô Tâm Hà nặng nề, ông nhìn về phía Phong Thiên Nhai hỏi: “Anh Phong, làm thế nào bây giờ? Theo như Tô Tiểu Lục nói, Dương Bách Xuyên đã cứu con gái Tô Cẩn của tôi, kết quả không cảm ơn người ta, Tô Tiểu Lục còn lấy oán báo ơn, lần này xem ra là đắc tội chết với Dương Bách Xuyên rồi, nếu thực sự không được, tôi đi mời vị bên cạnh ông cụ?”
Phong Thiên Nhai nhíu mày suy nghĩ một hồi, ông nói: “Có lẽ hiện tại sự việc còn chưa xấu đến mức phải mời tới vị bên cạnh ông cụ, hơn nữa vị kia cũng chỉ là Tiên Thiên tầng tám, dựa vào sức mạnh có thể giết mười lăm Tiên Thiên võ cổ giả của Dương Bách Xuyên, tôi nghĩ, mời vị kia ra tay sợ là uổng công.
Hiện tại, vấn đề mấu chốt là ở cô nhóc Tô Cẩn, ông nhớ kỹ lại lời của Tô Tiểu Lục mà xem, Dương Bách Xuyên đã từng nói, nếu không phải nể mặt Tô Cẩn thì anh ta đã giết chết bọn họ rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!