Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới - Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên - Dương Bách Xuyên (FULL)

 Từ đó về sau cả nhà không ai nhắc tới chuyện động vào số tiền trong chiếc hòm gỗ nhỏ ấy nữa, coi như nó không tồn tại. Cuộc sống khổ cực, nhưng họ đều hi vọng người ba Dương Quốc Trung vẫn còn sống trên thế gian. Mất tích không nhất định là đã chết.  

 

Cho nên nhìn thấy Vương Mộ Sinh tức giận, Dương Bách Xuyên vội vàng giải thích: "Chú Vương hiểu lầm rồi ạ, số tiền kia vẫn còn, có điều bà nội cháu cất đi rồi."  

 

Anh thuật lại lời bà nói năm xưa, Vương Mộ Sinh nghe xong thì thở dài: "Là chú có lỗi với anh Quốc Trung. Nếu biết trước thì chú nên đến tìm ba bà cháu từ sớm mới phải."  

 

Thấy mắt Vương Mộ Sinh ướt nhòe, Dương Bách Xuyên rất cảm động. Bây giờ anh đã tin Vương Mộ Sinh và ba mình thật sự là chiến hữu vào sinh ra tử, Dương Bách Xuyên thấy được sự chân thành và áy náy trong mắt ông ta.  

 

Sau khi an ủi Vương Mộ Sinh, bàn ăn rơi vào khoảng lặng ngắn ngủi.  

 

Chốc lát sau Lý Gia lên tiếng: "Bách Xuyên, hiện giờ sức khỏe của bà nội cháu thế nào?"  

 

"Những năm gần đây sức khỏe của bà nội cháu không tốt lắm, cháu định sau khi sắp xếp chuyện thực tập xong sẽ về quê đón bà nội và em gái lên đây." Dương Bách Xuyên trả lời.  

 

Vương Mộ Sinh ngẩng đầu nói: "Vốn dĩ chú định mời cháu bữa cơm này, sau đó gia đình chú sẽ đến thăm nhà cháu, nhưng bây giờ xem ra sức khỏe của bà nội cháu không tốt, chú không nên tùy tiện đến nhà. Bách Xuyên này, khi nào cháu về nhà chú Vương đi cùng cháu thì tốt hơn, cháu thấy sao?"  

 

"Được ạ, đến lúc đó cháu sẽ báo cho chú. Nhưng mà chú Vương à, nếu chú bận thì đừng đi, đợi cháu đón bà nội lên Cố Đô rồi chú đến thăm cũng thế cả." Dương Bách Xuyên biết nhân vật tầm cỡ như Vương Mộ Sinh dù không phải trăm công nghìn việc thì cũng gần như thế.  

 

"Cũng được, đến lúc đó cháu nhất định phải báo cho chú đấy. À phải rồi, về chuyện của mẹ cháu, chú sẽ tìm thử, xem như cho người làm chú này chút việc để làm..."  

 

Lúc này Vương Mộ Sinh giống như người lớn trong nhà nói chuyện với Dương Bách Xuyên, từng câu từng chữ đều chân thành từ tận đáy lòng.  

 

Trong lúc mấy người đang tán gẫu chuyện nhà, tiếng chuông điện thoại của Dương Bách Xuyên cắt ngang cuộc nói chuyện. Dương Bách Xuyên liếc nhìn thì thấy là Lưu Tích Kỳ gọi tới, chắc là anh ta đã đến nhà hàng Cố Đô. Anh mỉm cười tỏ ý xin lỗi: "Xin lỗi chú Vương, là một người bạn nối khố của cháu, cháu gọi cậu ấy đến đây ăn cùng có được không chú?"  

 

Vương Mộ Sinh trịnh trọng nói: "Con trai à, có lẽ cháu không hiểu tình nghĩa anh em giữa chú và ba cháu. Chú có thể khẳng định rằng chú và ba cháu Dương Quốc Trung không phải anh em ruột nhưng còn hơn cả anh em ruột. Sau này cháu là con trai của chú và cô Lý. Chú mong rằng trước mặt cô chú cháu đừng xem mình là người ngoài, càng không cần lo lắng gì hết, muốn làm gì thì làm, đã biết chưa?"  

 

Nghe Vương Mộ Sinh nói mấy câu này, mắt Dương Bách Xuyên đỏ hoe. Từ trước đến giờ anh chưa từng nhận được tình yêu thương của ba mẹ. Anh gật đầu đáp "vâng".  

Lý Gia cũng bảo: "Đúng đúng đúng, Bách Xuyên à, sau này cô sẽ xem cháu là con ruột. Mặc dù cô chưa từng gặp ba cháu, nhưng Vương mặt đen đã nhắc đi nhắc lại trước mặt cô suốt mười mấy năm. Cháu là con trai của anh Quốc Trung thì cũng là con trai của cô chú, sau này cô chú sẽ đối xử với cháu giống như thằng Tông."  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!