Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 179 

Các đệ tử lộ vẻ kinh hãi. Lâm sư huynh bộc phát thần uy, lấy sức mạnh cường hãn nhanh chóng trấn áp Thánh Tử của Thánh Đường tông. Vốn bọn họ cho rằng mọi chuyện đến đây là kết thúc, thật không ngờ Lâm sư huynh còn muốn trấn áp cả ba vị phong chủ nữa. 

Đoạn thời gian trước, tin tức Lâm sư huynh tử vong truyền về tông môn. Nguyên bản chuyện này cũng không phải là chuyện kinh thiên động địa gì, nhưng mà người ra tay ám sát Lâm sư huynh lại bốn đệ tử nội môn nhất phẩm của tông môn. 

Đệ tử nội môn nhất phẩm ở trong tông môn có địa vị cực cao, thuộc về lực lượng trung kiên, muốn điều động đệ tử nội môn nhất phẩm xuất tông tìm giết sư huynh đệ đồng môn, như vậy người ở phía sau màn khẳng định không phải bình thường. 

Bây giờ Lâm sư huynh cường thế trở về, tự nhiên là muốn làm rõ ràng chuyện này. 

Bất kỳ đệ tử nào đều cảm giác năm nay tông môn xảy ra thật nhiều chuyện, hơn nữa mỗi một chuyện đều là đại sự. 

Uy thế cường hãn nhanh chóng bao phủ cả ba ngọn núi, thanh âm bá đạo càng vang vọng ở bên tai của các đệ tử. Từ trong ba ngọn núi, đột nhiên có ba khí tức bạo phát ra, quấy phong vân, lay động đất trời. 

Đồng thời ba vệt sáng bay ra, lao về phía này. 

- Lâm Phàm, ngươi đừng khinh người quá đáng. 

Vạn Trung Thiên nổi giận gầm lên. Trong lòng của hắn cực kỳ khó chịu, lại vô cùng bất đắc dĩ, chuyện này có quan hệ gì với hắn đâu. 

Lần trước bị Thiên Tu trưởng lão trấn áp, ép đến không dám rời tông nửa bước, mỗi ngày chỉ có thể chờ đợi ở bên trong Trung Thiên phong. 

Thánh Tử của Thánh Đường tông đến tông môn diễu võ giương oai. Mặc dù thực lực của hắn cũng tương đương với đối phương, nhưng coi như đi ra thì lại có thể làm như thế nào. Thánh Đường tông vẫn như cũ là Thánh Đường tông, đệ nhất tông môn trên thế gian, đi ra cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi. 

Nhưng tất cả mọi chuyện vừa mới xảy ra, hắn đều nhìn ở trong mắt. Lâm Phàm đã có thành tựu, không còn là người mà mình có thể tùy ý nghiền ép như trước nữa. 

Tên Thánh Tử kia cũng bị Lâm Phàm trấn áp, e rằng mình cũng không còn là đối thủ của Lâm Phàm nữa rồi. 

Trong mắt của Quân Vô Thiên ẩn tàng sự tức giận. Luận thực lực, hắn còn cường hoành hơn tên Thánh Tử kia rất nhiều, nhưng mà tông môn quá yếu cho nên dù có thể nghiền ép tên Thánh Tử kia, hắn cũng không dám ra tay. 

Lâm Phàm vô pháp vô thiên, trấn áp Thánh Tử, đã sớm lưu lại ở trong lòng ba người bọn họ một ấn tượng không thể xóa nhòa, bây giờ bọn họ chỉ có một ý nghĩ. 

Kẻ này đã có thành tựu, đã không thể nào trấn áp được nữa. 

Dù không cần mượn nhờ uy danh của Thiên Tu trưởng lão, xét trên phương diện thực lực, chỉ sợ trong mười vị phong chủ cũng không có người nào có thể nắm chắc là sẽ chiến thắng được hắn, lại càng không cần phải nói phía sau Lâm Phàm còn có Thiên Tu trưởng lão làm chỗ dựa. 

Đáng giận. Không biết từ khi nào, gia hỏa này đã xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, uy nghiêm của bọn họ lại bị người khác khiêu khích, thậm chí ép bọn họ đến mức không thể ngẩng đầu lên được. 

Lâm Phàm chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nhìn ba người rồi nói: 

- Các ngươi rốt cục đã chịu đi ra. 

Bây giờ hắn đã triển khai toàn bộ chiến lực, nếu như không lập uy, vậy thì thật sự là xin lỗi lần bạo phát này của mình. Mặc dù tu vi của mình chỉ là Địa Cương cảnh tầng sáu, nhưng chiến lực đã không hề thua kém ba người này, thậm chí còn cường đại hơn. 

Thành lập ngọn núi thứ mười một, xây dựng thế lực cho mình, đây là sự thật hiển nhiên rồi, ai cũng không thể ngăn cản. 

Sắc mặt của Chiến Hồng Đế cũng cực kỳ lạnh lùng, hắn bị Thiên Tu trấn áp không có nghĩa là tất cả mọi người đều có thể trấn áp hắn. Sau đó hắn đạp mạnh chân xuống đất, Thiết Huyết Chiến Kỳ xuất hiện, trôi nổi ở phía sau lưng hắn. Sát khí bộc phát ra, quét ngang toàn trường. Ở bên trong hai mắt tựa như là đang diễn ra một trận chiến kịch liệt, âm thanh chiến đấu vang vọng toàn trường. 

Ở trong mắt của đông đảo đệ tử, Chiến Hồng Đế chính là Chiến Thần, dù chỉ vẻn vẹn phát ra chiến ý cũng đã để bọn họ cảm thấy sợ hãi. 

- Lâm Phàm, ta cùng ngươi chưa từng gặp mặt, không thù không oán, ngươi muốn làm gì? 

Chiến Hồng Đế hét to, thanh âm giống như tiếng trống trận, đánh thẳng vào lòng người. 

E rằng chỉ vẻn vẹn bằng thanh âm, Chiến Hồng Đế đã có thể khiến cho đệ tử bình thường khí huyết quay cuồng, khó mà ngăn cản. 

Nhưng mà ở trong mắt của Lâm Phàm, những thứ này chỉ là thủ đoạn nhỏ mà thôi, không có bất cứ tác dụng gì với hắn. 

- Đúng là chúng ta chưa từng gặp mặt. Nhưng mà thật đáng tiếc, bây giờ trong mười vị phong chủ chỉ có ba người các ngươi là đang ở trong tông môn. Hôm nay ta chỉ muốn biết, đến cùng là ai ra lệnh cho bốn người kia. 

Lâm Phàm lạnh nhạt nói. 

- Ngươi thực sự là kẻ không nói đạo lý. Ngay cả chứng cứ cũng không có, vậy mà đã muốn ba người chúng ta phải chịu trách nhiệm, nếu như không có ai trong ba người chúng ta thừa nhận, có phải ngươi sẽ hạ sát thủ với cả ba người chúng ta hay không? 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!