Chương 86
“Ai cũng có thể đến? Anh nghĩ chỗ này là chỗ nào?”, Tô An Khê nghe thấy giọng nói uể oải của Trần Đức thì liền chán ghét nói: “Đây là câu lạc bộ giải trí cao cấp, người bình thường có khả năng vào đây sao? Hơn nữa chủ tịch Lôi cũng không mời anh”.
“Đã đến thì thôi đi, lại còn mang theo cậu ta nữa, ai mời hai người tới đây?”
Liếc nhìn Đàm Thu đang đứng bên cạnh một cách ghét bỏ, Tô An Khê tiếp tục cau mày nói: “Hai người nghĩ thân phận của mình cũng xứng để tới một buổi tiệc sang trọng như thế này hay sao? Còn không mau biến đi?”
“Bát Hoang”, Lâm Dao mỉm cười vui vẻ, bước lên chào Trần Đức.
Đàm Thu phải đến một nơi như thế này thì ngay từ ban đầu đã rất thận trọng rồi, bây giờ nhìn thấy những bạn học sang trọng xinh đẹp rạng ngời thì cậu ấy lại càng cảm thấy xấu hổ và tự ti hơn.
Trần Đức nhìn thấy thái độ của Đàm Thu thì cũng thở dài trong lòng. Cậu ấy là một người không tệ, nhưng nếu cậu ấy muốn phát triển hơn trong tương lai thì cậu ấy phải loại bỏ sự tự ti của mình và trở nên can đảm hơn.
Nếu như có thể vượt qua rào cản tâm lý này thì Đàm Thu nhất định có thể trở thành cánh tay phải của anh trong tương lai, anh rất tin tưởng vào tầm nhìn của chính mình.
“Đây có phải là Trần Đức, sinh viên mới chuyển đến từ nông thôn hay không?”, đang ở giữa đám đông, Lôi Long nghe bạn học giới thiệu thì liền biết người vừa đến là ai, cho nên ngay lập tức tiến lên nói: “Nếu như đã đến đây rồi thì mọi người cứ cùng nhau vui chơi thôi”.
“Không được, tôi…”
Trần Đức đang muốn nói rằng anh không đến đây để tham dự tiệc sinh nhật của Lôi Long, nhưng Tô An Khê đã ngắt lời anh: “Anh tính nói cái gì? Chủ tịch Lôi đã có lòng mời anh thì chính là vinh dự của anh rồi, còn không mau cảm ơn chủ tịch Lôi?”
Trần Đức cau mày, Tô An Khê đúng đứa xu nịnh, lúc nào cũng Lôi Long thế này, Lôi Long thế kia, vừa nãy cô ả còn muốn đuổi anh đi cho nhanh thế mà vừa quay đầu thì đã nằng nặc bắt anh ở lại.
“Mọi người, thang máy tới rồi”, lúc này Tiêu Kiến Nhân mới hô lên với mọi người.
“Mọi người đều là bạn học, đừng ngượng ngùng, cùng nhau lên chơi đi”, Lôi Long mời Trần Đức và Đàm Thu.
“Đúng vậy, chủ tịch đã có lòng lên tiếng mời các người rồi, nể mặt chút đi”, Hồ Hải Sinh nói: “Chỉ có điều, tôi nghĩ hai người cũng sẽ nể mặt mà thôi, chẳng phải hai người tới đây là vì muốn tham gia tiệc sinh nhật của chủ tịch Lôi hay sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!