Chương 709
Chết rồi!
Kỳ Sơn, người ông ta coi trọng nhất, thế hệ trẻ duy nhất trong gia tộc có cơ hội gia nhập Côn Luân Hư, cứ như vậy mà chết rồi?
Gặp Trần Bát Hoang còn chưa đầy nửa phút!
Còn chưa có cơ hội đánh trả, chưa có cơ hội nói với Trần Bát Hoang một câu nào cả!
Trong trang viên, hai ông lão rùng mình khi nhìn thấy cảnh tượng này, cả người như bị đóng băng, không dám nhúc nhích chút nào, vì sợ Trần Bát Hoang sẽ giết bọn họ, một luồng khí tức chết chóc mạnh mẽ bao trùm lấy trái tim bọn họ.
“Lão già kia, dám để người của ông đến nhà tôi ra oai, ngoài cái chết ra hắn không còn lựa chọn nào khác”.
Trần Đức giết người rất quyết đoán, đây là nhà của anh. Hôm nay, một tên Kỳ Sơn dám tới, nếu như để hắn sống sót đi ra thì sau này nhà của anh chẳng phải sẽ trở thành cái chợ sao? Loại người nào cũng có thể xông vào đánh rắm à?
Huống hồ, mục đích của Kỳ Sơn đến đây là muốn giết anh.
Sao anh có thể nương tay được chứ?
“Hắn không có lựa chọn, nhưng ông có…”, Trần Đức vô cùng bình tĩnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Kỳ Thương Long: “Tôi cho ông thời gian ba giờ, đưa Kỳ Hàn nguyên vẹn đến đây, nếu Kỳ Hàn thiếu một sợi tóc nào, tôi sẽ lấy mạng chó của ông!”
“Độp!”
Trước khi Kỳ Thương Long lên tiếng, Trần Đức đã giật lấy máy tính bảng, giẫm nát.
Anh đã cho Kỳ Thương Long cơ hội.
Tiếp theo thì xem ông ta sẽ chọn thế nào.
“Hai người các ông lập tức gọi người đến sửa sang lại trang viên cho tôi”, Trần Đức nhìn hai ông lão đang quỳ trên mặt đất, lấy ra một tấm thẻ, ném xuống đất, thờ ơ nói: “Nhân tiện chuyển một trăm triệu vào thẻ này xem như tiền bồi thường, nếu không thì chết”.
“Vâng, vâng, vâng, thưa cậu chủ Trần!”, hai ông lão thở phào nhẹ nhõm, vốn tưởng Trần Đức sẽ lấy luôn mạng của bọn họ, nhưng không ngờ may mắn lại đến đột ngột như vậy.
So với tính mạng, một trăm triệu có là cái gì?
Cho dù tán gia bại sản họn cũng phải bồi thường!