Chương 7
Không khó là vì chỉ cần anh lên tiếng thì đừng nói năm trăm nghìn, dù là năm triệu cũng có người đích thân mang đến cho anh, nhưng chưa đến lúc bất đắc dĩ, anh cũng không muốn nợ người khác ân huệ.
Anh phải kiếm tiền bằng chính khả năng của mình.
“Tử Hàm, đừng lo lắng, dù thế nào anh cũng sẽ không để em có chuyện gì!”
Bản thân Trần Đức biết y thuật, ba năm nay anh đi theo Sửu gia học, dùng động vật làm thí nghiệm, bất kể là Tây y hay Trung y, anh đều luyện cực kỳ thành thạo.
Nhưng anh chưa bao giờ được thử nghiệm trên người.
Quan trọng nhất là cách chữa bệnh của Sửu gia rất quái đản, anh không dám làm bừa với Tử Hàm, chuyện này vẫn nên để bệnh viện làm thì hơn.
Sau khi dặn dò y tá của bệnh viện, Trần Đức rời đi, anh đến thẳng chợ việc làm, đặt tờ giấy chừng một mét vuông trước cổng chợ.
Trên đó có mấy dòng chữ: Tìm công việc, lương tháng năm mươi nghìn, cần trả trước một năm tiền lương.
Mục tiêu tìm việc: Bất kỳ ngành nghề nào.
Trần Bát Hoang.
Sau đó Trần Đức ngồi phía sau tờ giấy, yên lặng chờ đợi.
Anh vừa ngồi xuống đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
“Khiếp, tên này điên à? Lương tháng năm mươi nghìn, còn phải trả trước một năm tiền lương? Chưa tỉnh ngủ hả?”
“Ha ha, người trẻ tuổi bây giờ đúng là không biết trời cao đất dày”.
“Ai mà nhận gã này thì chính là đồ thần kinh…”
Trên thị trường nhân tài có rất nhiều người, có người tìm việc, có người tìm nhân viên, sau khi nhìn thoáng qua chỗ của Trần Đức thì ai cũng không khỏi chế giễu, xì xào bàn tán với nhau.
Trần Đức xem như không nghe không thấy không biết, anh chỉ ngồi bất động ở chỗ đó, cho dù người ta có nói gì thì anh cũng không trả lời, không rời đi, lại càng không cảm thấy ngượng ngùng chút nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!