Chương 330
“Nhà họ Tống tôi xảy ra chuyện thì chắc anh cũng không ra khỏi thành phố Tần và quay về Giang Bắc được đâu!”
Câu ấy của Tống Ngữ Yên phân tích rất đúng, giết người là phạm pháp, cô ấy cũng không tin Hàn Tùng có gan ra tay.
“Ồ, vậy hả?”, Hàn Tùng quay đầu nhìn ông lão lái xe cho mình hỏi: “Chú Cung, võ giả giết người sẽ xảy ra chuyện hả?”
“Sẽ”, chú Cung ngẫm nghĩ rồi đáp: “Giết võ giả thì không sao, nhưng giết người thường, đúng là có hơi rắc rối”.
“Có điều…”
“Phế những người này thì vẫn không sao”.
“Được rồi, vậy phế người phụ nữ kia trước đi, chặt chân cô ta xuống để coi cô ta kiên cường, cứng đầu, không sợ chết tới cỡ nào”.
Hàn Tùng cười, hắn có một đam mê đó chính là thích phá hủy một số thứ hoàn mỹ. Ví dụ như lái xe nghiền nát mọi thứ ở đây, hay chặt bỏ đôi chân tuyệt đẹp khiến người ta mê muội của Tống Ngữ Yên.
Chú Cung đã đi theo Hàn Tùng hơn 3 năm nên hiểu rõ sở thích của Hàn Tùng. Vì vậy, không cần hắn nói thì ông ta cũng biết nên làm thế nào.
Đôi chân kia của Tống Ngữ Yên thật sự rất đẹp, y như được trời ban vậy, thon dài trắng nõn, nuột nà, không chút tỳ vết như một tác phẩm nghệ thuật. Nó quả thật quá hoàn mỹ, dù là chú Cung cũng phải cảm thán trước nó.
Mà thứ hoàn mỹ như thế thì sao Hàn Tùng chịu nổi?
Chú Cung cũng thích nhìn thứ gì đó hoàn mỹ bị phá hủy, nên ông ta cũng có chung sở thích với Hàn Tùng.
“Chú Cung, cẩn thận tên nhóc kia nhé!”
Ông ta đang định ra tay thì Hàn Công Quyết đứng cạnh bỗng mở miệng, trừng Trần Đức nói: “Cậu ta đã bẻ gãy tay tôi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!