Chương 1146
Khoảnh khắc này cả quảng trường bỗng nhiên chìm vào im lặng.
Rác rưởi?
Vậy mà có người dám mắng chửi Cổ Tinh Hoa là rác rưởi?
Còn mắng ngay trước mặt hắn ta?
Trời ạ!
Gan to tày trời!
Hành động này cùng việc tự đâm đầu vào chỗ chết có gì khác biệt?
“Tên khốn chết tiệt, cậu Cổ là người mà mày có thể chửi à?”, trong chớp mắt Hồ Ngạo đứng ra, thân là kẻ theo đuôi Cổ Tinh Hoa, hắn biết mình phải làm gì vào lúc này.
Vừa nói hắn vừa vung tới một bạt tai.
“Bốp!”
Âm thanh giòn giã của tiếng bàn tay đập mạnh lên mặt bất ngờ vang lên, Lữ Đông Dã vững vàng nhận lấy một cái tát này, hắn căn bản không không có thời gian để tránh né hay đề phòng.
Toàn bộ cơ thể không chịu khống chế mà bay xéo ra ngoài!
Ầm!
Khi Lữ Đông Dã đáp xuống mặt đất, nửa khuôn mặt hắn đã hoàn toàn biến thành một mảnh máu tươi bê bết, máu thịt mơ hồ, máu tươi đỏ rực gay mũi thuận theo gò má nhỏ tí tách từng giọt.
“Mẹ kiếp!”
Lữ Đông Dã hung hăng chửi tục một tiếng, hắn không chịu khuất phục mà gian nan bò dậy từ trên đất, sau đó, vừa đứng dậy liền bị Hồ Ngạo tung một cước đá bay ra ngoài.
“Bang!”
Cơ thể Lữ Đông Dã lại một lần nữa giống như một con tôm, bắn ngược theo hình cánh cung, trực tiếp đập gãy một thân cây!
“Đông Dã!”
“Anh Lữ!”
Giang Hồ Hải, Trương Tử Đằng, Hà Đồn, Đàm Thu nhất loạt xông lên, vây quanh Lữ Đông Dã.
“Anh thế nào rồi?”, Kỳ Hàn cũng tiến lên quan tâm hỏi.