Chương 1069
Đây là nơi Lục Phong sẽ tập hợp với đám người kia.
Hai người Đàm Thu và Hà Đồn sau khi đi vào liền nhìn đông nhìn tây, kinh ngạc khó hiểu, lần đầu tiên bọn họ đến nơi sang trọng như vậy, trong lòng vừa chấn động vừa hưng phấn, mặt đỏ bừng,
Cho dù là Kỳ Hàn, Âu Dã Thanh Vũ, Giang Hồ Hải, Trương Tử Đằng, Lỗ Đông Dã vốn đều là con em gia tộc hoặc con cháu nhà giàu thường thấy cảnh hào hoa, bọn họ cũng cực kỳ kích động.
Suy cho cùng,
Nơi bọn họ sắp phải đến là Côn Luân Hư, đó là một nơi rất nhiều người đến cuối đời cũng không thể hiểu nổi, thậm chí không thể nào biết được!
Một khi bọn họ học xong quay về, ắt sẽ nổi danh tám phương, bước vào giới siêu giàu!
Phải biết rằng trước khi bọn họ rời đi, ngay cả một trong những nhà lãnh đạo cao nhất của Hoa Hạ cũng đích thân đến bày tỏ lời chúc mừng và đưa tiễn. Loại vinh dự này cả đời có được mấy lần?
Lục Phong nhìn thấy mấy người kích động, ông ta không nói một lời, bất đắc dĩ lắc đầu, mặc dù Côn Luân Hư tốt đẹp, nhưng tàn khốc hơn giới thế tục vô số lần…
Tuyển chọn của đại học thương mại Vân Bắc cũng chỉ là tầng tuyển chọn thứ nhất mà thôi, thứ mà bọn họ sắp đối mặt là thử thách tàn khốc và gay gắt hơn.
Huống chi.
Lần này không chỉ có bọn họ đến từ ba thành phố Vân Bắc, người đến tham dự còn có cường giả thế hệ trẻ đến từ ba thằng phố Hương Giang, Úc Đảo, Nam Đài.
Bọn họ,
Chính là những người xuất sắc nhất trong ba mươi sáu gia tộc địa sát, xuất phát điểm còn cao hơn nhiều so với mấy người trong gia tộc tu võ của ba thành phố Vân Bắc như Kỳ Hàn, Âu Dã Thanh Vũ.
Thậm chí, nội tình và thực lực của ba gia tộc đứng hàng đầu Hương Giang không hề kém hơn chút nào so với một các gia tộc ở Côn Luân Hư.
Những thứ này, Lục Phong cũng không có nói,
Ông ta muốn đám người Kỳ Hàn có thể trải nghiệm yên bình và tốt đẹp trước khi tàn khốc đến.
“Ha ha, Lục Phong, ông nhặt đâu được mấy người hình dạng kỳ cục thế?”, một giọng nói không hề du dương đột nhiên truyền đến từ phòng nghỉ ngơi trong tiệc rượu khách sạn.
Tìm theo tiếng nói thì thấy ở phía trước có một người đàn ông tuổi tác không chênh lệch Lục Phong lắm, khoảng chừng ba mươi chưa đến bốn mươi đang chậm rãi uống trà,