Những thiệt hại trong trận chiến này là một con số cực kỳ kinh khủng.
Nếu như lúc thiệt hại trong trận chiến chỉ đạt đến một phần mười, những người bị chết đi sẽ chỉ khiến cho những người còn sống cảm thấy tức giận hơn.
Nhưng mà, bây giờ thiệt hại đã gần đạt được đến mốc một phần hai rồi, cho nên tình huống trở nên thay đổi.
Tỷ lệ tử vong một phần hai, ai cũng không muốn đánh cược vận may của mình cả.
Bọn họ không biết được người chết tiếp theo sẽ là ai.
Cũng chính bởi vì như vậy cho nên trong khoảng thời gian hai nước giao chiến, đến khi nào mà thiệt hại đạt đến mốc một phần hai thì quân đội rất có thể trở nên tán loạn như vậy.
Trận chiến đấu này liên quan đến hơn sáu mươi cường giả Quy Nhất Cảnh, nói là một cuộc chiến tranh cũng không quá lời.
Nhưng khác nhau ở chỗ, bọn họ cũng không hề có kỷ luật nghiêm khắc như quân đội.
Lúc này, trong sáu mươi Tà Võ thì Lâm Huyền đã chém giết hơn hai mươi người, những Tà Võ còn lại cũng đã mất đi ý chí chiến đấu.
Bọn họ sợ rằng người chết tiếp theo sẽ biến thành chính mình.
Lâm Huyền cầm trường kiếm đứng đó, lạnh lùng nhìn những tên Tà Võ ở xung quanh, không khỏi cười ra tiếng.
Nhiều người thì có thể thế nào được chứ?
Chẳng qua chỉ là một đám người tham sống sợ chết mà thôi.
Mặc dù thực lực của bọn họ mạnh hơn so với hắn, thế nhưng đến lúc gặp phải kẻ địch mạnh thì cũng vẫn sẽ cảm thấy sợ hãi.
Bọn họ đã mat đi long của cuong gia, nguoi nhu vay, không xung đang để trở nên mạnh mẽ.
“Giết hắn đi.”
Cùng lúc đó, đột nhiên có một giọng nói vang lên ở bên trong đám người.
Đám Tà Võ này vốn đã bắt đầu nảy sinh ý nghĩ từ bỏ, thế nhưng sau khi giọng nói này cất lên thì lại nhào về phía Lâm Huyền.
"Ha ha ha."
Lâm Huyền ngửa mặt lên trời cười to.
Tiếng cười kia cũng khiến cho phần lớn Tà Võ dừng lại không dám tiến lên.
"Sợ cái gì? Hắn đã là đèn cạn dầu rồi."
Nhưng mà vào lúc này, giọng nói kia lại xuất hiện một lần nữa.
Tất cả Tà Võ đều liếc mắt nhìn nhau, chỉ có thể kiên trì vọt lên.
Thực ra, đung như lời của người kia nói, luc này Lam Huyền đã là đèn cạn ďầu.
Mặc dù hắn có mạnh mẽ đến mức nào, thì cuối cùng cũng chỉ là một võ giả Quy Nhất Cảnh mà thôi.
Đối mặt với Tà Võ đông đảo như vậy, chiến tích của hắn đã đủ để khiến cho người khác phải sợ hãi.
Thế nhưng, dầu hết đèn tắt có thể đại diện cho điều gì?
Lâm Huyền vẫn đứng ở nơi đó như cũ, mặc dù có đông đảo Tà Võ công kích nhưng cũng không thể khiến cho hắn ngã xuống được.
Chân Long Kiếm không ngừng vung lên, không ngờ lại có vẻ vô lực như vậy.
Bất kể là thân thể hay là nguyên khí, lúc này Lâm Huyền đều đã đạt đến cực hạn.
Lúc này, hắn giống như một con sư tử bị thương vậy.
Đàn lang sói đang không ngừng quấy rầy hắn, thế nhưng hắn cũng không có sức lực để phản kháng.
Sau khi thấy cảnh tượng như vậy, mấy Tà Võ kia đột nhiên trở nên sôi trào.
Đao, thương, kiếm và kích.
Đủ các thể loại binh khí đang không ngừng đánh về phía cơ thể của Lâm Huyền.
“Phốc!"
“Phốc!”
Kèm theo từng tiếng vang nhẹ, cơ thể của Lâm Huyền tràn đầy vết thương.
Bá Thể Thần Công đã bị phá bỏ.
Mặc dù cơ thể của Lâm Huyền có mạnh mẽ đến mức nào thì cuối cùng cũng không thể đánh lại nhiều thần binh lợi khí như vậy được.
Quần áo của hắn đã không còn hình dạng gì nữa từ lâu rồi, biến thành từng mảnh vải quấn quang ở trên người của hắn.
Những mảnh vải này đã bị máu tươi thấm ướt sũng.
Lâm Huyền đã hoàn toàn biến thành một người máu, có ý muốn giết kẻ địch nhưng cũng đã không còn sức lực nữa rồi.
"Giết!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!