“Lần từ biệt này, còn không biết phải đến lúc nào mới có thể gặp lại được."
Kẻ Điên mở miệng nói.
Lâm Huyền bật cười một tiếng.
Hắn không ngờ rằng Kẻ Điên lại cũng là một người đa sầu đa cảm như thế.
“Sẽ còn gặp lại."
Lâm Huyền bước lên, vỗ vào bả vai của hắn.
Sau một khoảng thời gian tiếp xúc càng ngày càng nhiều, hắn cũng thưởng thức nhân phẩm của Kẻ Điên.
Cũng chính bởi vậy hắn mới ra tay sửa chữa công pháp cho Kẻ Điên.
Kẻ Điên chỉ trầm tư một lúc rồi lắc đầu.
"Ta không đuổi kịp bước chân của ngươi, đến lúc gặp lại, có lẽ ngươi đã trở thành cường giả tuyệt thế, mà ta vẫn chỉ là một tiểu lâu la như trước."
Hai người im lặng, ai cũng không nói thêm gì nữa.
Một lúc lâu, Lâm Huyền đứng dậy, vừa cười vừa nói.
“Giang hồ gặp lại."
"Giang hồ gặp lại."
Một lời từ biệt đơn giản, Lâm Huyền xoay người rời đi.
Hắn vẫn không có trực tiếp rời khỏi thành Húc Nhật mà trước đó hắn còn muốn đi gặp mặt một người.
Sau khi đi ra khỏi Tiêu Dao Lâu, hắn trực tiếp đi đến phủ Minh Chủ.
Minh Chủ lộ vẻ đã biết tin tức hắn đã quay trở lại, phái người chờ hắn.
“Minh Chủ ở phòng trà, xin đợi ngài đại giá.”
Thị vệ lập tức dẫn Lâm Huyền đi đến phòng trà.
Sau khi đi vào, Minh Chủ đã đang chờ ở đó.
"Không phụ ủy thác."
Lâm Huyền mở miệng nói.
"Vương Hồ đã bị chết."
Dường như Minh Chủ cũng không cảm thấy vui vẻ lắm.
"Ta nghe nói ngươi muốn đi?"
Lâm Huyền gật đầu.
Minh Chủ suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói.
"Thế nhưng có lẽ Tiêu Dao Lâu không thể chỉ co một Vương Hồ, có thể ở phủ Minh Chủ của ta lại xuất hiện thêm một cái Lý Hồ, Trương Hồ."
“Đây chính là trách nhiệm của các ngươi."
Lâm Huyền trực tiếp từ chối.
Giết chết Tà Võ, đây đều là trách nghiệm không thể chối từ của tất cả các võ giả.
Thế nhưng, Lâm Huyền cũng không cần phải ôm hết tất cả ở trên bả vai của hắn.
Nếu như ngay cả một tên Tà Võ mà phủ Minh Chủ cũng không thể đối phó được, như vậy thì Minh Chủ này cũng nên đổi người rồi.
Nghe hắn nói như vậy, Minh Chủ cũng chỉ có thể mỉm cười bất đắc dĩ.
Thân làm Minh Chủ, tất nhiên hắn rất mong muốn có thể giữ Lâm Huyền ở lại.
Nếu như Lâm Huyền có thể ở lại tại thành Húc Nhật, mặc dù cho tiếp tục đứng ở bên trên Tiêu Dao Lâu, hắn cũng coi như là người của liên minh Bách Quốc.
Thế nhưng, dựa trên góc độ bạn bè mà cân nhắc, hắn làm như vậy lại có chút không chịu trách nhiệm.
Vì lợi ích của liên minh Bách Quốc mà hy sinh tiền đồ rộng mở của Lâm Huyền, chẳng phải là quá ích kỷ rồi hay sao?
Nếu như Lâm Huyền đã không còn ý muốn ở lại, Minh Chủ cũng không nhiều lời nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!