Khác với bế tắc kinh mạch, huyệt vị có thế được mở ra thông qua quá trình tu luyện, nhưng mỗi lần mớ ra một huyệt vị mới đều phải tốn rất nhiều linh lực, chịu đựng sự đau đớn khó tưởng tượng nổi.
Có vô số người cưỡng ép đả thông huyệt vị, lại vì không chịu nối đau đớn nên đỗ nổ tan xác mà chết.
Cho dù có người có được nghị lực vô cùng mạnh mẽ, có thế chịu được đau đớn, không ngừng
đà thông huyệt vị, nhưng trong khoảng thời gian đả thông huyệt vị này, những thiên tài trời sinh đã có sẵn bốn, năm mươi huyệt vị được mờ đã tu luyện tới cảnh giới rất cao từ lâu.
Trên con đường Võ Đạo, nghị lực quyết định ngươi có thể đi được bao xa, thiên phú quyết định ngươi có thể đỉ được nhanh như thế nào.
Mà Lâm Huyền thì đương nhiên là muốn đi vừa xa vừa nhanh.
Trong đầu hân hiện lên một vạn sáu ngàn bốn trăm quyển bí tịch.
“Thế mà lại có nhiều bí tịch đả thông huyệt vị vậy ư?”
ở thời đại Mạt Pháp, nguyên khí đất trời gần như đã khô kiệt, vốn đã tu luyện chậm chạp, nếu còn bế tác huyệt vị nữa thì sợ rằng có sống lâu bao nhiêu cũng không thế tiến thêm bước nào.
Cho nên, vấn đề nan giải là đả thông huyệt vị đã sớm được giải quyết, thậm chí còn có gần trăm loại trường phái, hơn một vạn phương pháp khác nhau.
Bí tịch đã được khắc vào trong đầu Lâm Huyền, hắn có thể xem hết tất cả chúng chỉ trong giây lát.
“Dùng Nhị Diệp Trúc tỏi độc, quét lên kim châm, đá thông huyệt vị.”
“Không được, ớ thời đại này, Nhị Diệp Trúc còn chưa được phát hiện nữa!”
“Tu luyện Bất Phôi Kim Thân Quyết, chỉ cần luyện đến tầng thứ chín, huyệt vị toàn thân đều sẽ được đả thông!”
“Một cái bí quyết Luyện thể rách nát mà còn phải tu luyện tới tầng thứ chín mới được, quá tệ hại!”
“Dịch Kinh Kinh, do Đạt Ma Chí Tôn sáng chế, luyện thành thì có thế đả thông kinh mạch toàn thân… cái này được!”
Lâm Huyền tìm được một quyến công pháp thích hợp, vô cùng vừa lòng mà bắt đầu tu luyện.
Trong bản ghi chép bí tịch Phá Huyệt Thần Công này có tới hơn trăm điều chú thích, liệt kẽ cặn kẽ tất cà những điều cần chú ý trong lúc tu luyện công pháp này.
Lảm Huyệt đọc một lượt chú thích rồi thử một lần là đã thành công vận chuyển công pháp một vòng.
Lâm Huyền khoanh chân tu luyện, nguyên khí trong cơ thế hắn không ngừng vận chuyến, đánh sâu vào huyệt vị bế tắc.
Ba canh giờ sau, trên người Lâm Huyền bỗng phát ra tiếng nố bùm bùm, giống như tiếng hạt đậu nổ tung vậy.
Mồi một tiếng này đại biểu cho một huyệt vị vừa được đả thông trên người Lâm Huyền, nếu nghe cẩn thận thì sẽ nhận ra có đầy đủ một trăm tiếng.
“Một trăm lẻ tám huyệt vị đã mớ ra hoàn toàn, cái cơ thể này cuối cùng cũng ra gì rồi đấy.”
Nếu nhũng người khác nghe được câu này, nhất định sẽ hộc máu ba thước, mớ tới một trăm lẻ tám huyệt rồi mà mới chĩ “ra gì” thôi, vậy những người mớ hai, ba mươi huyệt như chúng ta chắng lẽ còn không bằng rác rưởi Ư?
“Đả thông kinh mạch và huyệt vị là có thể tu luyện… bỏ đi, vản nên đi tắm rửa trước đã!”
Bụi bấn trong kinh mạch và huyệt vị tràn ra đã dính đầy người Lảm Huyền, lúc này hằn còn thối hơn cả nhà xí vào mùa hè nữa.
Nhưng Lâm Huyền lại gặp phải một vẩn đề.
“Nhà tâm của tông môn buổi tối mới mở, bấy giờ mới là giữa trưa, làm sao đây?”
Hai mắt hắn sáng lên: “Đúng rồi, nghe nói bên ngoài tông môn có một hồ tuyết, có thế tới đấy tắm một lúc.”
Lâm Huyền rời khỏi tỏng môn, đi về hướng Bắc, được nửa canh giờ thì quả nhiên nghe được tiếng nước chày ào ào ở phía xa.
Hắn nhìn kỹ lại, đằng trước có một hồ nước sương khói lượn lờ, sương khói chứa đầy khí lạnh, đứng gần một chút là đã có thể cảm giác được hơi lạnh thấy xương.
Nếu người thường đi xuống đây, không tới mười hơi thờ là sẽ bị thương vì lạnh, cho dù là võ giả, cũng phải có chút cảnh giới rồi mới dám đi xuống.
Nhưng Lâm Huyền không thèm quan tâm, kinh mạch của hẳn đã thông suốt hoàn toàn, không cần tu luyện công pháp gì, nguyên khí trong cơ thể cũng sẽ tự vận chuyến, bảo vệ hắn khỏi khí lạnh ấy.
Lâm Huyền nhanh tay cởi sạch quần áo, bước xuống hồ tuyết, hắn khẽ ngâm nga, vui vẻ bơi vào sảu trong hồ nước.
Bỗng nhiên, một tiếng kêu khẽ vang lên phía
trước hắn.
“Ai vậy?”
Là một giọng nữ dề nghe, Lâm Huyền hơi run lên, trong hồ tuyết còn có người khác ư?