Hổ Mập nương theo khí thế tấn cấp bộc phát ra, cứng chọi cứng với một quyền này của Mã Khả, đánh phạm vi gần với Mã Khả.
Nhưng mà chỉ vẻn vẹn ba chiêu, hẳn đã bị một quyền của Mã Khả đánh bay!
Hổ Mập liên tiếp đập vỡ hai cái bàn ghế dựa, trên thân rải đầy mảnh gỗ vụn.
“Cho dù có tấn thăng lên Luyện Thể tầng năm đi nữa, ngươi cũng chỉ là một con lợn mà thôi, muốn thắng được ta thì đợi năm trăm năm nữa đi!”
HỔ Mập gầm thét: “Bàn gia ta liều mạng với ngươi!”
Hắn đứng dậy đánh tới trước mặt Mã Khả lần nữa, lần này hai người chỉ vẻn vẹn giao thủ hai chiêu đã bay ra.
HỔ Mập lại đập vỡ một cái bàn.
Lâm Huyền không ra tay giúp đỡ, muốn lấy được tảm ma ra, Hổ Mập nhất định phải tự mình chiến thắng Mã Khả mới được.
Hắn không xuất thủ nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không trợ giúp Hổ Mập.
Vừa nãy khi hai người giao thủ, toàn bộ quá trình nhìn hắn đều nhìn chằm chằm Hố Mập, trong lòng của hắn đều đã hiểu rõ công pháp và võ kỹ mà HỔ Mập tu luyện.
Lâm Huyền không ngờ được cõng pháp mà Hố Mập tu luyện đúng là Cuồng Phong Quyết.
Cuồng Phong Quyết chính là một trong những công pháp truyền thừa hoàn chỉnh của càn long tông, tổng cộng có chín bản, phẩm chất từ Hoàng cấp bậc chín đến Hoàng cấp bậc mười, phân biệt ứng với cảnh giới Luyện Thể tầng một đến Luyện Thế tầng chín.
Béo mắt hổ tu luyện trước đây chính là Cuồng Phong Quyết Hoàng cấp bậc bốn.
Võ giả tu luyện Cuồng Phong Quyết, nguyên khí trong cơ thế có thuộc tính Phong, lúc võ giả chiến đấu, người nhẹ như yến, tốc độ kinh người.
Võ giả chọn lựa võ kỹ, chú ý tùy theo từng người mà khác nhau, bình thường võ giả tu luyện Cuồng Phong Quyết, đều là nữ tử có thản hình nhỏ nhân xinh xắn, hoặc là nam tử am hiểu kiếm pháp, các loại vũ khí chủy thủ lỉnh động.
Cho dù là nam tử, thân hình cũng thường chủ yếu là những người gầy gò. Thân thế càng béo, hành động càng hạn chế hơn.
Đối với HỐ Mập mà nói, Cuồng Phong Quyết hoàn toàn không phù hợp với hắn, cho dù hắn có tu luyện tốt cũng chỉ có thể trở thành một tên… béo linh hoạt.
Hơn nữa võ kỹ mà Hổ Mập tu luyện tẽn là Cụ Phong Trảo, Hoàng cấp bậc ba, chính là trảo kỹ, một nhánh của quyền pháp.
Cụ Phong Trảo tập trung ở chỗ ra chiêu như gió, linh động vô hình, lúc thi triển trảo ảnh đầy trời, hư hư thật thật, khiến cho kẻ địch không phân rõ được là thật hay giả.
Loại võ kỹ linh hoạt tinh xảo, khắc chế loại võ kỹ cương mãnh , theo lý mà nói thì phải là Hổ Mập
chiếm thượng phong mới đúng, nhưng mà sự thật lại không phải là như thế.
Bởi vì, động tác của Hố Mập thật sự là quá chậm.
Chậm đến mức Mã Khả có thể nhìn qua là phân biệt được thật giả của trảo ảnh, từ đó đánh ra một quyền, đương nhiên Hổ Mập sẽ không đánh lại.
Nếu như Lâm Huyền muốn giúp Hổ Mập thăng được thì có hai con đường, một là tìm được mệnh mõn của Mã Khả, đối với một người có có được một trăm triệu ba ngàn bản bí tịch như Lâm Huyền mà nói thì chuyện này lại cực kỳ đơn giản.
Nhưng như thế này thì kết thúc quá nhanh, Hổ Mập sẽ cho rằng công lao chiến thắng Mã Khả nằm ở chổ Lâm Huyền mở miệng tương trợ, không thể nào hoàn toàn loại bỏ sạch sẽ được tâm ma.
Con đường thứ hai là tăng cường uy lực của Cụ Phong Trảo.
Lâm Huyền vừa động suy nghĩ trong lòng, trong đầu đã hiện ra ghi chép về bí tịch của Cụ Phong Trảo, phía sau cùng của bí tịch có mười hai vị đại đế đánh giá và sửa lại lỗi sai cho Cụ Phong Trảo, tống cộng có bảy mươi chín chỗ.
Hắn xem lần lượt, tìm được lời bình thứ sáu
mươi mốt.
“Lúc thi triến Cụ Phong Trảo, ngưng tụ nguyên khí với ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa của hai tay, thu hẹp ngón áp út. Nhưng hai ngón út vô dụng lại tăng tốc độ ra trảo, uy lực tăng gấp bội!”
“Chính là nó!”
HỔ Mập bò dậy từ dưới đất, hắn đã bị đánh đến mức thất điẽn bát đảo.
Đúng lúc hằn chuẩn bị liều mạng lần nữa thì nghe thấy Lâm Huyền mở miệng quát: “Thu ngón áp út và ngón út của ngươi lại!”
Tuy rằng hôm nay vừa mới quen biết, nhưng Hố Mập lại vô cùng tín nhiệm đối với Lâm Huyền. Sau khi hắn nghe Lâm Huyền nói vậy thì lập tức làm theo.
Năm ngón hổ trảo biến thành ba ngón ưng trảo, một trảo của Hố Mập chụp vào yết hầu của Mã Khả.
Cuồng phong gào thét!