“Âm!"
Cùng với tiếng nổ kia, dưới chân hai người xuất hiện một cái hố cực lớn.
Bất ngờ không kịp đề phòng, cả hai cùng bị rơi xuống dưới.
“Ha ha ha, các ngươi đều rất mạnh, dùng máu thịt của các ngươi làm chất dinh dưỡng, nhất định có thể nuôi thêm càng nhiều loại độc thảo!"
Ở phía trên, tên độc sư đứng ở mép hố, mặt mày vui vẻ nói.
“Hừ."
Công Tử đang cực kỳ phẫn nộ.
"Ngươi dám làm bẩn y phục mà ta thích nhất!"
Lâm Huyền quay đầu nhìn lại, ở phía trước y phục màu trắng đã bị dính chút ít vết máu.
Đang nói dở, Công Tử nhảy dựng lên chuẩn bị nhảy ra.
Bẫy rập này cũng không phải là quá sâu, đối với hai cường giả như họ mà nói, chỉ cần khẽ vận nhẹ nguyên khí cũng có thể thoát ra ngoài.
Nhưng sau khi Công Tử nhảy ra ngoài, rất nhanh đã thay đổi sắc mặt.
Hắn mới nhảy lên độ mấy thước, cơ thể như không thể điều khiển được, nhanh chóng rơi xuống dưới.
Cho dù là một võ giả bình thường cũng có thể thoát khỏi dễ dàng, huống chi còn là người có thân pháp kỳ diệu như vậy?
Lâm Huyền đã thấy rõ ràng, khi Công Tử nhảy lên, chút nguyên khí kia đều vô
ích.
"Hãy nhìn những độc thảo chung quanh đi, nguyên khí của các ngươi ở đây một chút cũng không dùng được."
Độc sư kiêu ngạo mười phần mà nói.
"Nếu ta là các ngươi, sẽ không lãng phí khí lực như vậy, chỉ cần ngồi dưới đất lẳng lặng chờ chết thôi."
Sau khi nói sau, hắn cười ngông cuồng, xoay người rời đi.
Lúc này Lâm Huyền cũng chú ý tới các loại độc thảo xung quanh.
Chính chung đang tan mat ra độc khí, ức chế nguyên khí trong cơ thể của Công Tử.
Không chỉ có vậy, ngay cả Vô Cấu Nguyên Khí của hắn cũng chịu ảnh hưởng rất lớn.
Nếu nói trừu tượng một chut, thì Vô Cấu Nguyên Khí trong cơ thể hắn tựa như đang ngủ say, mặc kệ hắn điều động như nào cũng không có chút phản ứng nào.
Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Huyền gặp loại tình huống này.
Trong quá khứ, mặc kệ gặp loại độc tố gì đi nữa, Vô Cấu Nguyên Khí đều có thể giúp hắn gặp dữ hóa lành.
Nhưng loại độc thảo này lại có thể áp chế Vô Cấu Nguyên Khí của hắn.
"Ta sẽ hủy đi những loại độc thảo này!"
Trên mặt Công Tử lộ ra vẻ giận dữ, vọt về phía những độc thảo này.
Lâm Huyền lại lắc lắc đầu.
“Vô dụng thôi."
“Dù ngươi có hủy đi đám độc thảo này, độc khí cũng đã phát ra rồi."
"Ngươi làm như vậy, chỉ uống phí khí lực mà thôi."
Vẻ mặt Công Tử có phần uể oải.
“Vậy chúng ta phải ngồi đây chờ chết sao?"
Thân là võ giả thẻ cam đứng thứ hai Tiêu Dao Lâu, hắn nghĩ tới chuyện sẽ chết kiểu gì.
Nhưng lại không nghĩ tới là sẽ bị một tên độc sư ám toán.
"Ta đang suy nghĩ biện pháp."
Lâm Huyền tiến lên, đi tới bên cạnh độc thảo.
"Thực Nhân Thảo."
Lâm Huyền thấp giọng nói.
Đối chiếu với Thần Sơn một phen, hắn tìm tới chỗ ghi chép lại loại độc thảo
này.
Lập tức, các loại đặc điểm của độc thảo này nhanh chóng hiện lên trong đầu hắn.
"Thực Nhân Thảo, một nửa là yêu thú một nửa là linh thảo."
"Nên nó có thể phân bố ra một loại độc tố, áp chế nguyên khí của võ giả.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!