Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Võ Đạo Đại Tông Sư - Lâm Huyền

Độc sư!

Lâm Huyền khẽ nheo mắt.

Nếu đối phương không trốn, vậy là tốt nhất.

Giết người còn đơn giản hơn phải phá cơ quan bẫy nhiều.

"Ngươi tu luyện tà ma ngoại đạo, không thể tha thứ!"

Công Tử khẽ quát một tiếng, nhẹ nhàng bay lên phía trước.

Thật nhanh!

Lâm Huyền đứng đó cũng bị tốc độ của Công Tử khiến sợ ngây người.

Hắn vốn ở phía sau Lâm Huyền, nhưng trong nháy mắt đã vọt tới bên cạnh tên độc sư kia.

Loại tốc độ kinh khủng này khiến Lâm Huyền cảm thấy thực khiếp sợ.

Thử nghĩ một chút, nếu hắn tấn công mình thì sẽ ra sao?

Lâm Huyền trầm ngâm một lúc lâu, lại ngoai ý muốn phát hiện ra một tên khác.

Ngay khi quyết đấu, hắn có Thần Đạo Bộ Pháp, tất nhiên sẽ không rơi vào thế hạ phong.

Nhung neu Cong Tu am tham đanh len, thì ngay ca co hoi đe han co thể thi triển Thần Đạo Bộ Pháp cũng không có.

Độc sư kia cũng bị hoảng sợ, lập tức lấy ra một túi tiền, nhưng hướng về phía Công Tử.

“Bốp!"

Quạt xếp trong tay Công Tử vung lên, đánh bay chiếc túi sang bên cạnh.

Đối mặt với độc sư khiến hắn không dám lơ là. Trong túi này tất nhiên có vật kịch độc.

Ai cũng không nghĩ tới, lúc túi kia rơi xuống đất khiến mặt đất dần nứt ra.

Một màn khói dày đặc lan ra, bao vây Công Tử ở trong đó.

Xem chừng màn sương kia không hề có ý định dừng lan ra xung quang.

"Màn sương này ... hình như không có độc."

Lâm Huyền bỗng cảm thấy có chút nghi ngờ.

Mới đầu, suy nghĩ của hắn cũng giống Công Tử.

Nếu tên độc sư kia ném ra một cái túi tiền, hẳn trong đó sẽ là ám khí đòi mạng.

Nhưng đợi màn sương tản mát đi một lúc, hắn vẫn không nhận thấy có gì nguy hiểm.

Tuy rằng làn sương màu xanh nhìn qua khiến người ta cảm thấy không được thoai mai, nhung đồng thoi khiến nguoi ta cảm thay than thanh khí sảng, tinh thần sảng khoái.

Lâm Huyền xác nhận mất một lúc, màn sương này chính xác là không có hại.

Điều này khiến hắn cảm thấy rất nghi ngờ.

Chẳng lẽ tên độc sư kia bị dọa ngốc?

“Không đúng!"

Lâm Huyền đột nhiên thay đổi sắc mặt.

Hắn đột nhiên nghĩ ra, phương thức chiến đấu của độc sư và võ giả vốn đã vô cùng khác biệt.

Độc sư không thể so quyền cước được, cơ thể chúng cũng không có sức chiến đấu.

Nhưng bọn chúng lại có vô số thứ kỳ quái này kia.

Sức mạnh của Cuồng Nhẫn tăng lên rất nhiều, như đã dùng một loại thuốc nào đó, rất có thể là chất độc mà độc sư đưa hắn.

Còn có yêu thú trong Bích Ngọc Lâm này, hiển nhiên cũng do tác dụng của dược vật khiến chúng bị kích thích năng lượng trong cơ thể.

Giữa màn sương khói màu xanh đột nhiên xuất hiện hai điểm sáng màu vàng.

Điểm sáng kia còn không ngừng lan rộng, ngày càng giống như hai cái đèn lồng.

"Cẩn thận!"

Lâm Huyền lập tức la lớn.

Hai cái "đèn lồng" kia khiến hắn có thể cảm nhận được một loạt hơi thở vô cùng nguy hiểm.

“Hiện giờ mới biết sợ sao? Không phải là đã quá muộn rồi à?"

Độc sư cười một cách độc ác.

Lâm Huyền ở phía sau không có tâm trạng quản hắn.

Tạo vật của độc sư còn nguy hiểm hơn hắn gấp trăm ngàn lần.

Màn sương chậm rãi tan đi, lộ ra dáng vẻ của hai chiếc "đèn lồng".

Kia là một con mãng xà cực lớn. Hai quầng sáng màu vàng phát ra từ đôi mắt tam giác cực hung ác của nó.

"Để cho các ngươi chơi với Tiểu Hoàng một chút đi."

Độc sư cười lạnh nói.

Công Tử nhíu mày, nhìn về phía con mãng xà kia.

Con mãng xà này có thể tạo cho hắn áp lực cực lớn như vậy, tuyệt đối không phải là yêu thú đạt tới cảnh giới Hóa Nguyên.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!