Không chỉ là những người đến xem, những võ giả đến đánh lôi đài cũng đều tập trung lại xung quanh lôi đài.
Có người muốn khiêu chiến với võ giả thẻ cam xếp thứ ba, tin tức nàu đã sớm truyền đến giữa mọi người.
"Lâm Huyền này còn thật sự không sợ chết, tưởng rằng mình thắng được mấy trận võ đấu là có thể khiêu chiến với Kẻ Điên à?"
“Đúng vậy, là võ giả thẻ cam xếp thứ ba, chứ không phải là tân binh gì."
"Nếu như không phải là không được giết người ở trên lôi đài, chỉ sợ ngay cả chết thế nào hắn cũng không biết ấy."
Trong đám người, có người nghị luận.
Chỉ là cũng có những ý kiến bất đồng.
"Lâm Huyền xuất đạo tới nay, mỗi một trận đấu đều dùng dáng vẻ nghiền ép để giành thắng lợi."
"Đúng, nói không chừng hắn thật sự có thể lập nên kỳ tích."
Nhưng mà, loại ý kiến này chỉ là thiểu số.
Đại đa số người vẫn bằng lòng tin tưởng Kẻ Điên, cường giả có danh tiếng.
Trong tiếng ầm ĩ, Lâm Huyền và Kẻ Điên đã lên trên đài.
Hai người đứng đối diện ở trên đài, trên người đều có luồng khí thế mạnh mẽ.
"Trong khoảng thời gian này ta đã trải qia khổ tu, chính là mạnh hơn không ít so với lần trước."
"Nếu như sức mạnh của ngươi vẫn như ban đầu, vậy thì chỉ sợ là ngươi không thắng được ta đâu."
Kẻ Điên trên lôi đài với Kẻ Điên ở dưới đài như hai người khác nhau.
Lúc này, trong mắt hắn tràn ngập sự tự tin, khí thế lại càng giải phóng mà không hề giữ lại.
Lâm Huyền cười cười.
“Ta cũng thế."
Trên người hắn cũng có luồng khí thế vô cùng kinh khủng.
Khí thế của hai người đụng vào nhau, hình thành một tràng lực.
Thậm chí võ giả ở xung quanh đều không thể đến gần, đến gần hơn một chút sẽ bị khí tràng khủng bố kia ép đến không thở nổi.
Khí thế của hai đại cường giả chạm vào nhau, đủ để làm vỡ hết tất cả mọi
thứ
"Vậy để ta mở mang kiến thức về sức mạnh của ngươi một chút."
Lời vừa dứt, Kẻ Điên giống như tiễn rời dây cung, vọt về phía Lâm Huyền.
Phía sau hắn để lại từng vệt tàn ảnh, rất nhiều võ giả thậm chí cũng không thấy rõ động tác của hắn.
“Bốp!"
Kẻ Điên đánh một quyền vào ngực của Lâm Huyền, bụng của hắn cũng bị Lâm Huyền đá một cước.
Lần đầu giao chiến, thế lực hai người ngang nhau.
Người xem xung quanh đều đã sợ ngây người.
Sức mạnh của hai người đã vượt xa khỏi sự nhận biết của bọn họ.
Chỉ mới công kích mang tính thăm dò đã giống như dấy lên một trận đấu tàn khốc ở trên lôi đài.
"Ta thấy cũng chẳng có cái gì ghê gớm cả, người khác chiến đấu cũng có thể đánh nát lôi đài. Trận này này của bọn họ, sao lôi đài lại không xảy ra bất cứ chuyện gì vậy."
Trong đám người, có người nói một cách khinh thường.
Hiển nhiên, tầm nhìn người này cũng có phần thấp.
Bên cạnh lập tức có người phản bác lại.
"Ngươi thì biết cái gì? Vì võ đấu lần này, Tiêu Dao Lâu đã tu chữa lại lôi đài lần nữa.”