Lâm Huyền cầm dược liệu trong tay, lần lượt thả xuống lò đan.
"Những dược liệu này đa số đều đã bị héo rồi, phải luyện chế tỉ mỉ mới có thể làm cho toàn bộ dược tính phát huy hết."
Lâm Huyền lẩm bẩm.
Luyện chế Tích Hồn Đan cũng không hề khó khăn, chỉ cần có phương pháp luyện đơn, thì bất cú một đan sư cấp ba nào cũng có thể luyện thành công.
Nhưng mà bây giờ, những dược liệu này héo khô một cách thần bí.
Muốn phát huy tất cả dược tính, vậy thì cần phải phí một chút sức lực.
Lâm Huyền gõ có tiết tấu lên trên lò đan.
Rất lâu sau, ánh sáng trong mắt Lâm Huyền chợt lóe lên, mở lò đan ra.
Một viên đan dược rơi vào trong tay Lâm Huyền, nhưng trên mặt hắn lại đầy vẻ thất vọng.
"Thất bại rồi."
Lâm Huyền ném dược hoàn khác thường đang cầm trong tay kia xuống, rửa sạch cặn dược luyện trong lò đan, bắt đầu luyện chế một lần nữa.
Từ lúc hắn học thành thuật luyện đan tới nay, cũng không phải là chưa từng thất bại, nhưng thất bại hoan toan thế này thì lại vô cung hiếm thấy.
Lần nữa đưa dược liệu vào trong, Lâm Huyền lại bắt đầu luyện chế.
Luyện chế một mạch ba lò đan dược, mới chỉ có một lò đan dược đúng mẫu.
"Những dược tình của dược liệu này đã bị tước đoạt."
Lâm Huyền kiểm tra dược liệu một lần nữa, lại phát hiện những thứ đó thậm chí đã không thể được gọi là dược liệu nữa rồi.
Sau khi khô héo, dược liệu này còn kém hơn so với cặn dược.
Có thể có một lò đan dược thành hình, là đã hoàn toàn dựa vào phương thức luyện đan đặc biệt của hắn rồi.
"Rốt cuộc hạt giống này có lai lịch gì?"
Lâm Huyền lại xem kĩ hạt giống cây Thiên Hồn này.
So với hạt giống nhận được ban đầu, hạt giống cây Thiên Hồn của lúc này trông có vẻ sáng lên không ít.
Lâm Huyền tiến vào Thần Sơn, hỏi Trát Nhĩ Khắc.
Trát Nhĩ Khắc gãi đầu: "Gia, hạt giống này có vấn đề! Có cảm giác là nó đã bị sức mạnh nào đó làm biến hóa."
Nếu ngay cả Trát Nhĩ Khắc cũng không rõ, Lâm Huyền chỉ có thể gác lại nó trước.
"Sau này nhất định phải điều tra rõ chuyện này."
Lâm Huyền tạm thời gác lại chuyện này, nuốt Tích Hồn Đan vào trong bụng.
Tích Hồn Đan vào trong bụng, Lâm Huyền lập tức cảm thấy một luồng thanh sạch chảy vào trong linh hồn của mình.
Trong khoảng thời gian này hắn chiến đấu liên tục, trạng thái tinh thần không còn được như trước.
Nhưng mà, Tích Hồn Đan vào bụng, tất cả mệt mỏi đều trở thành hư không.
Dưới dược hiệu của Tích Hồn Đan, hồn lực của hắn từ từ tăng lên.
"Đây chỉ là khởi đầu, chờ đến lúc dược hiệu chính thức phát huy, hẳn là sẽ rất thống khổ."
Lâm Huyền lẩm bẩm.
Tích Hồn Đan khác với đan dược bình thường. Thứ mà đan dược này mang đến không chỉ là tăng trưởng hồn lực, mà còn có sự tra tấn vô tận.
Sau một lát, hắn bỗng cảm nhận được, trong đầu truyền đến một trận đau đớn.
Cho dù ý chí của hắn có kinh người, lúc này cũng không khỏi run rẩy một chút.
Cái loại đau đớn này vượt xa so với sức chịu đựng cực hạn của người bình thường.
Trên mặt Lâm Huyền dần hiện lên vẻ đau đớn, rất giống như là có vô số kim thép đâm lên trên đầu của hắn.
Cang về sau cang không thể bỏ cuộc.
Nếu như từ từ hấp thu dược lực của Tích Hồn Đan, thì cũng giống như có thể đạt được mục đích tăng cường hồn lực.
Nhưng mà, thứ Lâm Huyền thiếu nhất chính là thời gian.
Hắn đien cuồng hấp thu dược lực của Tích Hồn Đan, không ngừng tôi luyện linh hồn của mình.
Nếu như có Trát Nhĩ Khắc ở đây, nó nhất định sẽ vì thế mà khiếp sợ.
Hồn sư cũng biết tôi luyện không ngừng linh hồn của mình, nhưng mà sẽ chia thành các giai đoạn.
Mỗi năm, chỉ có thể tôi luyện một lần, nếu không thì sẽ bởi vì linh hồn không có cách nào chịu đựng được sự đau đớn dữ dội như vậy mà hỏng mất.
Thế nhưng Lâm Huyền lại tiến hành tôi luyện tới mấy lần trong khoảng thời gian ngắn như vậy.