“Thời gian cách ngày Bí Cảnh Thần Thụ mở ra còn có ba tháng."
“Thời gian ba tháng này, ta nhất định phải thăng lên võ giả thẻ đỏ, hơn nữa còn giành được ba người đứng đầu!”
Cây Thiên Hồn có ch lợi rat lớn đối với hồn lực, Lâm Huyền nhất định phải có được nó.
Nếu như có thể nhận được nhựa cây của cây Thiên Hồn, vậy hắn có thể đạt đến cảnh giới cao hơn.
“Đây là lúc nên đạt đến võ giả thẻ đỏ rồi."
Lâm Huyền đứng dậy, rời khỏi nơi ở của mình, chuẩn bị chọn một võ giả thẻ đỏ để tiến hành thách thức.
Lâm Huyền tìm đến một lão giả phụ trách báo danh kia.
Nhưng ma, không đợi han mo mieng, lao gia đa noi trước.
"Ngươi đến đúng lúc lắm, ta đang muốn tìm ngươi đây."
Lão giả mở miệng nói.
"Võ giả thẻ cam Cuồng Nhan muốn khiêu chiến với ngươi, ngươi có ứng chiến không?”
Cuồng Nhẫn?
Lâm Huyền có hơi nghi ngờ, hắn chưa từng nghe qua cái tên này.
Chỉ có điều, nếu đối phương đã muốn khiêu chiến với mình, Lâm Huyền cũng không có lý do gì mà lùi bước.
Đó là rất nhiều linh thạch đấy!
“Lúc nào?”
Lâm Huyền mở miệng hỏi.
"Nếu ngươi đã đồng ý ứng chiến, vậy cuộc quyết đấu này liền quyết định vào ngày mai là được."
Lão giả lật xem bản ghi chép một lúc, nói.
Lâm Huyền gật đầu, không có ý kiến gì khác.
Trên đường trở về, Mã Phong Dương đã tìm đến hắn.
"Cuồng Nhẫn muốn khiêu chiến với ngươi?"
Trên mặt Mã Phong Dương lộ ra một chút vẻ lo lắng.
“Hắn là võ giả thẻ cam trong bảy cường giả hàng đầu, chỉ sợ là không dễ ứng phó đâu."
"Hơn nữa, người này ra tay tàn nhẫn, ta sợ hắn sẽ làm một số việc mờ ám."
Cái gọi là mờ ám, chính là hạ độc thủ ở trên lôi đài.
Đao kiếm không có mắt, chỉ cần không làm tổn thương đến tính mạng, bình thường Tiêu Dao Lâu sẽ không can thiệp vào.
Lâm Huyền cười cười, ý bảo hắn không cần lo lắng.
Nếu như là vài ngày trước, có lẽ đối mặt với tên Cuồng Nhẫn này thì sẽ còn có chút phiền phức.
Nhưng mà hiện tại, Lâm Huyền có sự chắc chắn tuyệt đối để chiến thắng hắn.
“Yên tâm, hắn không thắng được."
Thấy Lâm Huyền tràn đầy tự tin như vậy, Mã Phong Dương mới thở phào nhẹ nhõm.
...
Cuộc chiến giữa hai người đã thu hút không ít người đến.
Cuồng Nhẫn thì không cần phải nói, hắn là võ giả thẻ cam có danh tiếng, tất cả mọi người đều biết thực lực của hắn.
Lâm Huyền cũng đã dùng hành động thực tế để chứng tỏ thực lực của mình trong cuộc chiến trước đây.
Cho đến khi Lam Huyen đen, người vay xung quanh lôi đài đã chật như nêm
cối.
“Mọi việc hãy cẩn thận."
Mã Phong Dương dặn dò.
Lâm Huyền gật đầu, sau đó lên trên lôi đài.
Một lát sau có một người đàn ông cường tráng đi lên lôi đài.
Người đàn ông cường tráng này phải cao hơn người bình thường một cái đầu, giống như là một cái tháp sắt.
Hắn đứng đó, liền khiến cho người ta cảm thấy có một loại áp lực mãnh liệt.
“Ngươi chính là Lâm Huyền? Cũng chẳng có gì đặc sắc ha."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!