Trẽn mặt Lảm Huyền cũng không có vẻ gì là lo lắng: “Đến cũng đã đến rồi, nếu không thử một chút mà đã đi thì chẳng phải là đáng tiếc sao?”
Lộ trưởng lão hỏi lại: “Ngươi cũng nhìn thấy dáng vé của hai người kia rồi, ngươi cho rằng mình
mạnh hơn bọn họ ư?’
Lâm Huyền vô cùng tự tin: “Đấy là đương nhiên.”
“Lão đầu, ngươi nói mỗi lần lên được một tầng thì sẽ ban thưởng thêm một trăm ngân tệ, thông qua mười tầng có thể có được phần thưởng thêm, nói lời giữ lời được chứ?”
Lộ trướng lão giật mình, hắn được mấy ngàn đệ tử tôn kính ở ngoại môn, lần đầu tiên bị người khác gọi là lão đầu ngay trước mặt, đúng là bị chọc giận quá mà cười vang lên.
“Lộ Bác Dương ta đường đường là trưởng lão ngoại môn của Càn Long Tông, một lời đã nói ra chắc chắn như đinh đóng cột, sao lại nuốt lời được chứ?”
“Vậy là tốt rồi, thời gian ta xông vào tháp có lẽ là đã đủ cho ngươi chuấn bị phần thưởng kỹ càng rồi.”
“Thằng nhóc ăn nói ngông cuồng này… Ngươi!”
Lộ trưởng lão giận đến mức không kìm được, vốn đĩ hắn có một chút húng thú và hảo cám với Lâm Huyền, không ngờ được rằng lại là tên nhóc ngông cuồng ngạo mạn như vậy, hán chuấn bị ra
tay, dạy dỗ Lâm Huyền thật tốt một chút mới được, đế hắn hiếu được nên tôn kính cường giá như thế nào!
Nhưng đợi đến lúc hắn chuấn bị động thủ thì lại không thấy tăm hơi Lâm Huyền đâu nữa.
“Người đâu rồi?”
“Lộ trường lão… Hắn đã đi vào rồi.”
Lộ trưởng lão bình tĩnh lại quan sát, cửa sắt của Khôi Lỗi tháp đúng thật là đã đóng lại.
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Thật đúng là tức chết ta rồi, nâng độ khó của Khôi Lỗi tháp lên cao hơn một cấp cho ta!”
Các đệ tử ngoại môn đứng bên cạnh Lộ trướng lão xây xẩm mặt mày, nâng… nâng độ khó lên cao hơn một cấp?
Độ khó trước mắt của Khôi Lỗi tháp là khôi lỗi có cảnh giới ngang bằng với người tham gia khảo hạch, nâng độ khó lên cao hơn một cấp chính là cảnh giới của khôi lỗi cao hơn một tầng so với cảnh giới của người tham gia khảo hạch.
Vốn đã là lấy một đấu mười, nay đối thủ lại còn cao hơn cánh giới của mình một tầng, vậy thì còn đánh thế nào nữa?
Không thấy thiếu niên thiên tài như Thất công tử và khắp người có khí phách hộ thể mạnh mẽ như Hùng ĐỒ, suýt nữa đều đã bị đánh chết hay sao, giờ còn nâng độ khó lên cao hơn một cấp, chẳng phải là muốn chết người à?
“Lộ trưởng lão, suy nghĩ lại đi…”
Giọng điệu của Lộ trưởng lão lạnh lùng: “Sao đấy, không nghe theo mệnh lệnh của ta nữa rồi à?”
“Không dám không dám, đệ tử lập tức đi làm theo!” Đệ tử bị quở mắng không nhịn được mà rùng mình một cái, chí có thế cầu nguyện trong lòng cho Lâm Huyền, “Tiểu tử, ngươi chọc ai không chọc, cứ nhất định phải chọc vào Lộ trưởng lão tính khí nóng nảy, hi vọng ngươi sẽ không chết quá khó nhìn.”
Lâm Huyền đã tiến vào Khôi Lỗi tháp, hoàn toàn không biết gì cả về tình hình bên ngoài tháp.
Cũng không phải là hắn cố ý bất kính đối với trường lão, mà là kiếp trước lúc hắn đối mặt với tám vị đại đế đạt đến sức mạnh đỉnh cao, thái độ còn ác liệt hơn, thường hay lấy “súc sinh” làm cách xưng hô, tính cách đã định hình như thế từ lâu.
Hắn để Lộ trưởng lão chuẩn bị kỹ càng phần thướng bí mật và phần thướng vượt qua mười tầng chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.
Lâm Huyền vô cùng tự tin rằng mình có thể xông phá được Khôi Lỗi tháp!
Người tham gia khảo hạch vào tháp, khôi lỗi trong tháp được kích hoạt, mười khôi lỗi hình người chế tạo từ huyền thiết, toàn thân đều màu đen, nện từng bước chân nặng nề, vây quanh Lâm Huyền ớ chính giữa.
“Đây chính là khôi lỗi sao? Nhìn đúng là kềnh càng!”
Nếu như Lộ trưởng lão nghe thấy lời nhận xét của Lâm Huyền đối với khôi lỗi, nhất định sẽ tức giận đến râu cũng dựng lên.
Khôi lỗi trong tháp đều là tác phẩm sáng tạo của hắn, mỗi một con khôi lỗi đều được trải qua trăm lần mài giũa, khồng chí có khá năng công kích gấp đôi, thân hình càng nhẹ hơn so với khôi lỗi bình thường, hẻ là động tác mà võ giả Luyện Thế cảnh thì khôi lỗi đều có thể làm ra từng cái một.
Điều này cũng chẳng trách Lâm Huyền, kiếp trước, Lâm Huyền đứng trên Chúng Thần Đính, đã gặp qua khôi lỗi hộ vệ cấp cao gấp trăm lần, thậm chí có thế nói là khéo léo tuyệt vời bẽn cạnh tám vị Đại Đế.
Mồi một tấc thân thể của con hộ vệ này đều được Thần Kim đúc ra, uyển chuyến như chim yến, thậm chí có thế nhảy múa nhẹ nhàng trong lòng bàn tay của người khác.
Người đã nhìn thấy thiên trân dị bảo, nào có thể vừa mắt đồng nát sắt vụn, cũng như người đã từng ăn sơn hào hải vị, sao có thể nuốt nổi đồ ăn tạp nham.
Lâm Huyền vận hành nguyên lực, tản ra khí thế của Luyện Thể tầng ba.
Ban đầu, khôi lỗi không hề có cảnh giới, khí thế
đúng là đã tăng lẻn nhanh chóng, tu vi cũng tẵng lên đến Luyện Thế tầng ba!