Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Của Vua Địa Ngục Chồng Ma Của Em

Chương 447: Kiếm Trảm Thi bị Cướp

“Nhà họ tống, nhà họ Tống, Nhà họ Tống… Ông già tự ý lẩm bẩm vài câu với nhà họ Tống, tôi vừa định hỏi thêm thì ông ta đột nhiên hét lên: “Cô không được đi đến nhà họ Tống! Cô không được đi đến nhà họ Tống! Nhanh dọc theo đường quay trở lại đi!”

“Tại sao tôi lại không thể đi đến nhà họ Tống?”

Ông già này thật sự là thần trí không bình thường hay thật sự là biết chút gì đó, tôi hoàn toàn không hiểu những lời ông già nói rốt cuộc là có ý nghĩa gì.

“Đồ ngốc không cần để ý ông già ấy, ông già ấy là mà ông già điên, đi thôi” Sỉ Mị nói.

Tôi cũng cảm thấy không thể hỏi được điều gì từ trong miệng của ông già này, gật đầu một cái, đang muốn đi, ông già đột nhiên chỉ vào chỗ eo của tôi: ‘Ác ma! Đây là Ác Ma! Nhất định phải tiêu trừ”

Tôi cúi đầu nhìn theo, ông già chỉ thanh kiếm Trảm Thi của tôi.

Tại sao ông già khi nhìn thấy kiếm Trảm Thi lại kích động như vậy? Ông già này biết kiếm Trảm Thi sao?

“Đưa kiếm cho tôi, rồi theo đường cũ trở về đi, có lẽ cô còn được cứu.” Ông già nói.

Tôi lập tức đè kiếm Trảm Thi lại: “Ông đang nói cái gì thế tôi căn bản là nghe không hiểu, thanh kiếm này đối với tôi mà nói rất quan trọng, nó liên quan đến vấn đề mà tôi vẫn luôn đi tìm câu trả lời, tôi không thể nào giao kiếm cho ông được.”

Thấy không thể khuyên được, ông già lắc đầu một cái, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một thứ gì đó hình dạng giống dây leo, trong miệng lẩm bẩm: “Nhổ cỏ tận gốc, chấm dứt hậu hoạn…”

Nói xong, toàn thân ông già ứa ra rất nhiều dây leo, ngoắc ngoắc đánh đến chỗ tôi.

Lông mày Sỉ Mị nhướng lên, trở tay dùng tà khí đánh văng mớ dây leo này, đồng thời trong tay ngưng tụ lại khí đen: “Ông già chết tiệt dám ra tay với bọn tôi thì tôi sẽ diệt ông”

Hắc cầu của Sỉ Mị đập về phía ông già, thật sự đã đánh lên trên người của ông già, nhưng ông già lại dùng dây leo tạo ra người thay thế, sao đó ông già xuất hiện ở một bên khác, dây leo lại lần nữa quấn lấy chúng tôi, cái này đối với Si Mị mà nói chẳng qua chỉ là trò ảo thuật, Si Mị tùy hứng vung tay, lại lần nữa đánh bay dây leo.

Ông già đứng trên một bụi hoa lơn liên tục lắc đầu: “Nghiệt duyên, nghiệt duyên mà, cái gì nên tới thì cũng sẽ tới.”

Tôi bây giờ đã không muốn suy nghĩ đến những lời của ông già này nói rồi, dù sao suy nghĩ cũng không hiểu: “Ông à, chúng tôi còn có việc, phiền ông nhường một chút”

Ông già than thở: “Cô gái tốt như vậy, tâm trí cứ như thế mà mất phương hướng, tại sao lại không thể nghe lời khuyên của người khác? Tự mình cho là mình đúng không vậy?”

Nghe thế, tôi cười: “Từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ nghĩ tất cả những chuyện mình làm là đúng, nhưng trên thế giới này, ông dám nói là có chuyện tuyệt đối đúng sao? Tôi chỉ là tuân theo lòng của mình, đi theo ý chí của mình, đi con đường của mình, chỉ như vậy mà thôi.”

“Hay cho câu đi con đường của mình” Trong ánh mắt của ông già lóe lên mấy phần tán dương, nhưng rất nhanh, lại thay đổi: “Cô và kiếm Trảm Thi chính là không chung đường, bất kể cô có đồng ý hay không, tôi cũng sẽ mang nó đi!”

“Đó là chuyện không thể được” Tôi nhíu mày đáp lại.

Cuộc nói chuyện kết thúc, đôi bên không cách nào đạt được thỏa thuận, ông già lại lần nữa công kích về hướng của chúng tôi.

Tôi quả thực không hiểu ông già tại sao cứ nhất thiết muốn lấy kiếm Trảm Thi của tôi, nhưng thanh kiếm Trảm Thi này có liên quan đến mấu chốt tìm kiếm thân thế của tôi, tôi không thể để mất nó được.

Ông già này tựa hồ có thể sử dụng thực vật để tạo ra công kích, cái cây lớn phía sau lưng của hoa trên đất cũng như sống lại đi đến, toàn bộ đều quấn quanh chúng tôi, hoàn cảnh trong Tiểu Thất Tùng Lâm toàn là thực vật, đúng thật là vô địch.

Trên người của Sỉ Mị bị quấn quanh đủ các loại hoa cỏ, nhất thời nổi giận: “Ông già chết tiệt này, tôi không giết ông ông liền đắc chí!”

Hắc khí từ trong người của Sỉ Mị bắt đầu xuất hiện ra, nhưng phàm là hắc khí đụng đến chỗ của thực vật dây leo đều bị tan biết, chẳng qua là thực vật dây leo ở đây quá nhiều, Sỉ Mị lại không giống như Dạ Minh hay Lãnh Mạch, có thể công kích nhóm trong phạm vị rộng, chiếu thức của Sỉ Mị, đại đa số là đánh đơn.

Tôi đứng ở phía sau còn đang suy nghĩ lời của ông già này nói, dưới chân bỗng bị gì đó siết chặt, tôi cúi đầu nhìn xem, cỏ trên mặt đất đã quấn lấy mắt cá chân của tôi, Hồng Hồng giúp tôi gỡ ra, nhưng tiếp theo dây leo lại quấn lấy người của tôi, trong nháy mắt, tôi đã bị chìm vào trong mớ dây leo.

Cái này quá phiền rồi!

“Phá!” Tôi hét lớn.

Một làn khí đỏ trong không khí tràn ra, làm nổ tung tất cả dây leo, một mảnh lớn hoa cỏ cây cỏ đều bị chặt đứt, ông già nhảy ra phía sau.

Tôi từ trên dây leo đi xuống, Si Mị quay đầu lại hỏi tôi: “Cô có sao không?”

“Không sao” Tôi phủi phủi dây leo trên người của mình, ông già này… Hình như không có ác ý.

“Tạm biệt nhé, cô gái nhỏ.” Ông già đột nhiên thu hồi chiêu thức, sau đó nói với tôi.

Sao lại đột nhiên bỏ cuộc rồi?

Không! Không đúng!

Tôi chợt cúi đầu xuống, thanh kiếm Trảm Thi trên eo của tôi không biết từ lúc nào đã không thấy nữa rồi! Ngẩng đầu lên, trong tay ông già không phải đang cầm thanh kiếm Trảm Thi hay sao!

“Trả kiếm lại cho tôi!” Tôi hét lớn đuổi theo, ông già lại càng nhanh hơn nhảy một cái, mang theo thanh kiếm Trảm Thi biến mất trong không trung.

“Kiếm Trảm Thi…” Tôi nhất thời bối rối, kiếm Trảm Thi nhất định là vào lúc vừa rồi tôi bị mớ dây leo đó quấn đã bị lấy đi mất, biết rõ ông già muốn cướp kiếm, tôi lại sơ ý đến vậy, kiếm Trảm Thi mất rồi, vật phẩm quan trọng tìm kiếm thân thế của tôi cũng mất rồi, thứ đồ duy nhất liên quan giữa tôi và nhà họ Tống cũng đã mất rồi, hơn nữa chỉ có có kiếm Trảm Thi thì tôi và Hồng Hồng mới có thể tách ra thành hai để chiến đấu, không có kiếm Trảm Thi, cũng đồng nghĩa là tôi mất đi vũ khi, mất đi ưu thế có thể tách khỏi Hồng Hồng.

“Phải làm sao đây?” Tôi như sắp khóc nhìn Sỉ Mi.

Si Mị cũng không có cách nào, chỉ có thể an ủi tôi, kiếm Trảm Thi mất rồi, có lẽ sau này lại gặp nhau, tôi cũng không biết, trong này là Tiểu Thất Tùng Lâm,ông già đó lại rất cổ quái, chúng tôi không có cách nào tìm kiếm ông già đó, rất có thể kiếm Trảm Thi từ bây giờ trở đi, sẽ không bao giờ tìm lại được nữa rồi.

Nghĩ tới đây, tôi vô cùng buồn rầu, sực lực trên người cũng gần như mệt lả, đặt mông ngồi trên mặt đất ôm đầu, vô cùng chán nản: “Cài này đều tại tôi, toàn bộ đều tại tôi, nếu như tôi cẩn thận chút, nếu như tôi không sơ ý đến vậy, nếu như tôi sớm chút bảo vệ kiếm Trảm Thì thì…”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!