Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ của tổng tài không dễ

CHƯƠNG 142: ĐƯỜNG NGŨ TUẤN – BÉ THIÊN TÀI ĐÁNG YÊU

Sáu năm sau, ở New York, nước Mỹ.

Trong một căn biệt thự kiểu Mỹ, Đường Tinh Khanh thò tay ra khỏi chăn, vươn vai rồi lại ngáp dài một cái, cuối cùng cô vừa xoa xoa mái tóc dài mềm mại, đen nhánh vừa ngồi dậy khỏi chiếc giường.

Vươn đôi chân thon dài xuống giường đi dép vào, nhìn từ đằng sau lại, vẫn có thể thấy được dáng người khúc nào ra khúc nấy đáng tự hào của Đường Tinh Khanh, mái tóc hơi rối dài tới thắt lưng, cô bước tới ngắm nhìn bản thân qua chiếc gương của tủ quần áo.

“Haiz… Thời gian trôi đi chỉ như một cái chợp mắt… Mình đã già mất rồi.” Đường Tinh Khanh vừa vuốt ve khuôn mặt mình, vừa thở dài nói.

Đúng là năm tháng không tha cho bất kì ai.

Tới Mỹ đã sáu năm, hiện nay Đường Tinh Khanh đã hai mươi sáu tuổi, có một cậu con bảo bối năm tuổi.

Nghĩ tới đứa con trai nghịch ngợm nhưng lại vô cùng thông minh của mình, mọi ưu sầu của Đường Tinh Khanh đều bay đi hết, cô vui vẻ thay quần áo, nhảy chân sáo xuống lầu một chuẩn bị ăn sáng.

Nhưng khi nhìn thấy bàn ăn trống không, nụ cười trên mặt Đường Tinh Khanh khựng lại, trong lòng không khỏi khó hiểu: Thằng bé đi đâu rồi… Bình thường nó toàn làm đồ ăn sáng đặt trên bàn cơ mà…

Kể từ khi lên ba tuổi, cậu bé liền ôm hết mọi việc bếp núc trong nhà, từ đó đến nay, bữa nào cũng là cậu làm, thỉnh thoảng Đường Tinh Khanh dâng trào tâm huyết muốn làm một bữa cho con trai bảo bối, cậu bé đều chặn ở cửa phòng bếp không cho cô vào, lý do rất đơn giản và tàn khốc: “Mẹ ạ, đồ ăn mẹ làm khó ăn lắm, đừng ngược đãi dạ dày của mình.”

Vì vậy, mỗi ngày mở mắt ra, Đường Tinh Khanh đều có thể thấy bữa sáng đặt sẵn trên bàn ăn, cả con trai bảo bối ngồi bên cạnh nữa. Không chỉ có thế, ngày nào con trai bảo bối của cô cũng chuẩn bị bữa sáng rất đúng giờ, không sớm cũng không muộn, cô dậy một cái là được ăn bữa sáng nóng hổi ngay.

Nhưng hôm nay lại không có cảnh tượng quen thuộc ấy, không có bữa sáng, không có cậu con trai ngồi bên bàn ăn.

Đường Tinh Khanh vẫn luôn rất yên tâm về đứa con của mình, lần này không khỏi nghĩ tới một vấn đề nghiêm trọng, chắc không phải thằng nhóc đó bị bệnh không dậy nổi chứ?

Nghĩ tới đây, Đường Tinh Khanh vội vã chạy vào phòng con trai bảo bối. Cô mở cửa ra, trong phòng không có ai cả, chăn được gấp gọn gàng trên giường, mọi thứ trong phòng vẫn được đặt như thường ngày.

“Lạ thật… Nó đi đâu rồi?” Đường Tinh Khanh vừa lẩm bẩm vừa vào phòng con trai.

Lúc tới bàn học, Đường Tinh Khanh thấy có quyển sổ ghi chép được mở ra, một cây bút đè ở bên trên, có vẻ như trên đó có viết gì đó.

Đường Tinh Khanh tò mò cầm lên đọc, đọc xong, cô hoang mang tới mức hồn phách cũng bay đi mất.

Trên quyển sổ ghi chép đó là một hàng chữ cứng cáp, đẹp đẽ: “Mẹ, con về nước đi tìm bố đây, đừng lo cho con, con trai mẹ sẽ không bị người ta bắt cóc đâu. Lúc mẹ thấy được quyển số ghi chép này thì con đã về thành phố A của Trung Quốc rồi, nhớ con thì tới tìm con nha. Con trai yêu mẹ, Đường Ngũ Tuấn viết.”

Bàn tay cầm sổ ghi chép của Đường Tinh Khanh không khỏi run lên. Tên nhóc nghịch ngợm phá phách này, mặc dù cô biết cậu bé thường chơi mất tích, cũng thích đùa dai, nhưng Đường Tinh Khanh biết rõ con trai mình thông minh hơn hẳn người thường, còn nhỏ đã có hai chứng chỉ chuyên ngành. Thằng bé thông minh nhanh nhạy, cái đầu nhỏ đã tỉnh táo lại còn biết kiềm chế, rất nhiều chuyện Đường Tinh Khanh còn chưa biết, cậu bé lại đã biết rồi, hơn nữa còn xuất hiện giải quyết. Vậy nên Đường Tinh Khanh vẫn luôn tin tưởng và yên tâm với cậu, coi việc nghịch ngợm, phá phách của cậu chỉ là tính cách mà đứa trẻ nào cũng có, luôn nhắm mắt làm ngơ với mọi hành vi của cậu, ai ngờ….

“Đường Ngũ Tuấn! Thằng ranh này!” Đường Tinh Khanh nắm chặt quyển sổ ghi chép, ngửa mặt lên trời thét dài, tức giận tới mức bả vai run lên.

Nhóc về nước tìm Đông Phùng Lưu!

Đông Phùng Lưu là ai? Anh là một tên cặn bã khốn khiếp, tội ác tày trời, sao con trai bảo bối của cô lại tiếp xúc với loại người như thế được?

Đường Tinh Khanh vất vả trốn ra nước ngoài chính là vì không muốn dính dáng gì nhiều tới Đông Phùng Lưu! Không ngờ thằng nhãi này không thượng lượng với cô một tiếng nào đã chủ động chạy về nước, Nếu… Nếu Đông Phùng Lưu phát hiện Đường Ngũ Tuấn chính là con trai của anh, hậu quả khó mà tưởng nổi.

Nghĩ vậy, Đường Tinh Khanh rùng mình, biết rằng bây giờ không phải lúc tức giận, việc cấp bách là phải nhanh chóng đặt vé máy bay về nước, nhân lúc còn chưa tới mức không thể cứu vãn được, cô phải ngăn cản thằng nhãi đó!

Đường Tinh Khanh vội vàng về phòng thu xếp mấy bộ quần áo, sau đó lại vội vàng chạy ra khỏi nhà. Trước khi đi, Đường Tinh Khanh bỗng nhớ tới Tịch Song vẫn luôn chăm sóc cho hai mẹ con bọn họ trong sáu năm nay, cô lại viết một tờ giấy để lại cho hắn rồi mới ra ngoài.

Thành phố A, Trung Quốc.

Cơ thể thấp bé của Đường Ngũ Tuấn nhảy xuống từ trên taxi, thằng bé đeo một chiếc kính râm lớn, khuôn mặt nhỏ nhắn bị chiếc kính che khuất hơn một nửa, trông hơi buồn cười.

Đường Ngũ Tuấn vươn tay che lại ánh mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, cậu chu mỏ, ngầm than Trung Quốc thật nắng.

Tiếp theo đó, đôi mắt mang chút sắc bén của cậu bé nhìn vào tòa cao ốc trước mắt. Đôi mắt ấy chỉ sắc bén trong một giây, sau đó nhanh chóng biến thành khuôn mặt tươi cười đầy sự ngây thờ, khờ dại của một đứa trẻ, nghênh ngang vào trong tập đoàn quốc tế Đông Phùng.

Nếu vừa rồi Đường Tinh Khanh ở đây, chắc chắn cô sẽ rất kinh ngạc khi đôi mắt của cậu bé giống Đông Phùng Lưu đến như thế, rõ ràng là cùng một khuôn khắc ra!

Nếu cô biết, chắc chắn cô sẽ dạy dỗ cậu một trận, còn nhỏ tuổi, học cái gì mà chẳng được, ai lại đi học Đông Phùng Lưu, lạnh lùng và chẳng có chút tình người nào!

Đường Ngũ Tuấn vui vẻ vào tập đoàn quốc tế Đông Phùng, vóc dáng bé nhỏ, ăn mặc chỉnh tề, cặp kính râm che đi nửa khuôn mặt tạo ra cảm giác bí ẩn, cái miệng xinh xắn cùng vùng mặt hở ra đủ để thấy sự khôi ngô dưới cặp kính.

Vậy nên khi vào tập đoàn quốc tế Đông Phùng, Đường Ngũ Tuấn đã thu hút được sự chú ý của mọi người.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!