(Tôi sai rồi! Khương võ thần, cô đừng nói nữa!)
(Mẹ kiếp! lão Lý, khoảnh khắc chói sáng của anh đến rồi, nữ thần nhắc đến tên anh đấy!)
(Lý Thiên Nguyên, tôi cảm thấy ghen rồi!)
(CP Bạc Khương, tôi còn có thể mong đợi điều gì ở anh chị nữa?)
(Mẹ nó, đồ Khương võ thần lăng nhăng, rõ ràng đã có hoàng hậu, quý phi và tiểu thiếp rồi mà còn muốn nạp thêm một tiểu thiếp nữa sao?)
Lý Thiên Nguyên lúc này đang đi 'hẹn hò' với Lam Tâm, chắc chắn không biết rằng hạnh phúc đang gõ cửa.
Người đàn ông ưu tú này đã đưa Lam nữ thần đi đâu vậy...
Câu lạc bộ leo núi Lăng Tiêu.
Trước lời mời vô cùng nhiệt tình của Lý Thiên Nguyên, Lam Tâm đã cùng anh ta đến đây.
Lý Thiên Nguyên đang bám vào điểm neo trên tường, toàn thân anh ta mồ hôi ướt đẫm như mưa, sau khi lên đến đỉnh, anh ta hét lên vô cùng phấn khích.
Khi xuống tới mặt đất, anh ta thở hổn hển quay lại nói với Lam Tâm.
"Cô Lâm thật sự không muốn thử sao? Leo núi vô cùng thú vị!"
Lam Tâm vẫn mỉm cười: "Thôi vậy, tôi mặc váy nên hơi bất tiện."
Lý Thiên Nguyên phản ứng lại, ngượng ngùng nói:
"Tôi chỉ lo chơi một mình, không quan tâm tới cô, chắc hẳn là cô cảm thấy rất nhàm chán."
"Không đâu." Lam Tâm lắc đầu chỉ vào tay của mình: "Nhịp tim của anh nhanh như muốn nổ đồng hồ cho nên tôi thắng rồi."
Lý Thiên Nguyên liếc nhìn đồng hồ, cảm thấy có chút tiếc nuối, hỏi:
"Vòng sau cô Lam sẽ chọn ai?"
Lam Tâm vẫn rất lễ phép: "Xin lỗi, tôi không thể nói được."
“Được.” Lý Thiên Nguyên cũng không hỏi nữa: “Dù sao cô đừng chọn tôi là được rồi!
Vẻ mặt của Lam Tâm cuối cùng cũng thay đổi.
"Nếu cô Lam đã không cảm thấy nhàm chán, vậy thì cô hãy tiếp tục đợi tôi, tôi sẽ chơi thêm một vòng nữa."
Dưới ánh mắt của Lam Tâm, Lý Thiên Nguyên không quay đầu lại mà tiếp tục leo núi.
Trong chương trình phát sóng trực tiếp, các fan của Lam Tâm sắp bùng nổ vì tức giận.