Hầy, mặc áo thì trông gầy mà cởi áo thì có da có thịt chính là như này chứ đâu……
Đúng là vậy……
Khương Mạn nhìn chiếc khăn tắm màu hồng, hình heo Peppa quấn ở eo của anh, mím chặt môi, ngăn không cho mình cười thành tiếng.
Phụt, có chút đáng yêu, phải làm sao đây!
Ánh mắt sâu hun hút của Bạc Hạc Hiên nhìn vào cô, giọng nói trầm thấp tán tỉnh: “Đẹp không?”
Khương Mạn gật đầu, thành thật giơ ngón cái: “Đẹp, cơ bụng này vừa nhìn liền biết là vòng eo vô song!”
Cô nói xong, vỗ vỗ cái eo của mình: “Nhưng mà tôi không hâm mộ đâu, tôi cũng có.”
Bạc Hạc Hiên: “……”
Bạc Hạc Hiên cứ cảm thấy ……hướng phát triển của cục diện trước mắt so với dự định của bản thân mà nói thì ……
Không thể nói là không giống, chỉ có thể nói là chẳng ăn khớp gì với nhau cả!
Cả đời này đoán chừng cũng chưa bao giờ cạn lời đến thế này.
Có lẽ là bị kích thích, hai chữ tiếp theo tuôn ra khỏi miệng khiến anh bất giác muốn che mặt.
“So thử?”
“So thì so.” Khương Mạn vứt điện thoại qua một bên, đi thẳng tới phía anh.
Hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, khí thế hào hùng giống như muốn tới đánh nhau với anh vậy
Hai người đứng chen chúc nhau trước cái gương trên bồn rửa tay ở trong phòng tắm, mắt thấy Khương Mạn sắp vén áo lên, Bạc Hạc Hiên đè bàn tay cô lại, cơ thể áp về phía trước, một tay khác chống trên gương.
Giam cô ở giữa hai cánh tay của anh.
Nửa thân trên của Khương Mạn vô thức hướng về phía trước một chút, ngẩng đầu đối diện với anh ở trong gương.
Ánh mắt của người đàn ông rất sâu, gương mặt tuấn tú vô cùng nghiêm túc, phát ra cảm giác áp bức cực kỳ mạnh: “Không so nữa, lần sau đừng có vừa bị khiêu khích đã ngoan ngoãn mắc mưu.”
Đôi mắt ấy đặc biệt quyến rũ.
Bạc Hạc Hiên buông lỏng xiềng xích đang giam cô, lùi về sau hai bước: “Phụ nữ rất dễ bị thiệt.”