Lộ Lộ hít sâu một hơi, cô ấy dám khóc sao? Đương nhiên là không dám!
"Cảm ơn chị Khương! Em sẽ làm việc thật chăm chỉ! Mặt trời mọc ở đằng Đông, chị Khương bất bại, thống nhất giang sơn nghìn đời!!"
"..." Khương Mạn nhắm mắt lại, dụi lông mày:
"Chúc ngủ ngon."
Con bé này, kích động đến mức mất não rồi.
Sau khi Lộ Lộ rời khỏi nhà Khương Mạn, vẫn đang chìm đắm trong niềm vui sướng thì điện thoại của cô ấy rung lên, là tin nhắn wechat.
Được lưu tên là: Chị võ thần của tôi.
Chị võ thần của tôi: (Cố lên.)
Chỉ với hai từ đơn giản đã khiến mắt Lộ Lộ đỏ hoe, sống mũi cay xè giống như bị đánh.
Cô ấy vừa tốt nghiệp chưa lâu, là một người mới hoàn toàn trong làng giải trí này. Một nơi màng danh lợi như giới giải trí, sự tâng bốc hay phớt lờ đều bị phóng đại lên vô số lần.
Một câu “cố lên” đã đủ khiến cô ấy ấm lòng.
Lộ Lộ sụt sịt, trả lời một câu cảm ơn. Cô ấy không khỏi lẩm bẩm:
"Ai nói chị Khương Mạn hung dữ, rõ ràng chị ấy rất hiền lành..."
…
Thả tạm con ngỗng to béo vào phòng vệ sinh, ngày mai mới nghĩ cách để bố trí ổn thoả (hầm) thú cưng này.
Sau khi tắm xong, Khương Mạn liền lên giường nằm.
Cô giữ Lộ Lộ lại không phải vì lòng trắc ẩn, chỉ là thấy tính cách cô bé này cũng tốt, đôi khi hơi ngốc nghếch nhưng cũng rất dễ thương.
Con gái mà, đáng yêu như vậy thì tất nhiên cần phải nuông chiều một chút.
Sau khi đổi một tư thế thoải mái hơn, Khương Mạn mở wechat ra, có một số tin nhắn chưa đọc.
Đừng gọi tôi là Tiểu Điềm Điềm: (Chị ơi, em đã xem video rồi, màu tiếp ứng của chị hơi bị đỉnh đó!)
Khương Mạn: "..." Đã xem, không trả lời.
Cô bé này lại tâng bốc và chế nhạo cô.
Cũng có tin nhắn của Khương Vân Sênh gửi đến hỏi cô đã về đến nhà an toàn chưa. Khi Khương Mạn vừa trả lời anh ta xong, lại có một tin nhắn khác đến, đối phương được lưu tên là: Tôn Đại Ngọc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!