Tương lai của cô ta có lẽ đã không còn gì nữa… Hay là khi chương trình kết thúc thì giải nghệ...
“Cô Tôn, cô đừng tự ti, mọi người đang động viên cô, không ai cười nhạo cô đâu.” PD không khỏi an ủi vài câu.
Kể cũng lạ, lúc đầu Tôn Hiểu Hiểu là người khác cảm thấy rất đáng ghét, nhất là tối hôm cô ta gây chuyện với Khương Mạn, vừa thể hiện kỹ năng diễn xuất vừa thể hiện giới hạn.
Sau khi cô ta cùng đi với đám người Khương Mạn một chuyến và bị đánh một trận, trông lại thuận mắt hơn...
Các bình luận của cư dân mạng ác ý về cô ta cũng giảm xuống.
Với chiếc mũi sưng tấy và một nửa nhan sắc bị huỷ hoại của “Tôn Đại Ngọc” thực sự có chút ngớ ngẩn và buồn cười ...
“Thật sự là không buồn cười sao?” Trong mắt Tôn Hiểu Hiểu vẫn mang chút mong đợi.
PD nói thẳng: "Chỉ buồn cười một chút chút..."
Tôn Hiểu Hiểu: "..." Tôi muốn đi tự tử.
Bên này, Tôn Đại Ngọc đeo vẻ mặt đau khổ, giọng nói của Ngụy nợ tiền từ bên kia hồ nước truyền tới:
"Cô Tôn!"
Sự xuất hiện của Nguỵ An Nhiên trước camera ngay lập tức gây làm fan náo loạn.
Nhưng khi anh ta cởi áo sơ mi ra, để lộ làn da trắng ẻo lả, tự cho rằng cảnh mình lau mồ hôi trông rất nam tính, anh ta vẫy tay với Tôn Hiểu Hiểu.
Khi anh ta vừa giơ cánh tay lên, ôi, ôi tối đen như mực! Toàn lông nách!
(A a a! Đây có phải là thứ tôi không tốn tiền cũng có xem hay sao?)
(Roạt roạt, liếm màn hình, chụp ảnh màn hình!)
(Tôi yêu màu da này của Nhiên Nhiên, đây mới là tuổi trẻ, mới là người đàn ông đẹp!)
(Đã từng thấy bọn không não chém gió, nhưng tôi chưa từng thấy bọn mắt mù chém gió, Ngụy An Nhiên là loại dầu mỡ gì vậy?)
(Công bằng mà nói, anh ta lấy đâu ra tự tin để tạo dáng vuốt tóc với thân hình yếu ớt như vậy? Không được, tôi sẽ xem lại đoạn của Bạc Thần để rửa mắt…)
(Lúc này tôi càng thương mắt của Tôn Đại Ngọc hơn, Ngụy nợ tiền xin đừng đầu độc mầm non của tổ quốc được không? Các bạn nhỏ sẽ bị ám ảnh tâm lý!)
(Ngay khi anh ta vừa giơ tay lên cái mùi đó đã xông tới màn hình. Đây có phải là vũ khí hoá sinh à?)