Những trò gian trá vẫn còn ở phía sau cơ!
Trong buổi tối ngày hôm đó, chú Elijah tìm tới Lý lão âm, tỏ vẻ bản thân muốn hiến cho ông ấy một kế sách tuyệt vời.
Ngay khi lấy được bản kế hoạch đó, Lý lão âm cảm thấy bản thân lại có động lực rồi!
Ngày hôm sau. Lúc livestream bắt đầu, cư dân mạng nhìn thấy mấy gương mặt đen tới mức có thể soi gương luôn được.
Tất cả các khách mời đều xuất hiện với gương mặt mộc, trên người mặc đồ ngủ, Tang Điềm, Hứa Tiểu Mạn, Đại Ngọc đầu tóc chẳng khác nào cái tổ quạ.
Ngay cả người nhã nhặn như Khương Vân Sênh, đầu tóc cũng rối bù xù.
Ngược lại là Thiên Sách, Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên, ba người đều để tóc ngắn, cho nên không hề bị kiểu tóc làm ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc.
Mà phía sau bọn họ……
Chính là rặng đá ngầm, cát vàng và biển xanh……
(Ủa? Vừa mới thức giấc đã ra bờ biển à? Nhìn dáng vẻ thì hình như là vừa mới bị dựng đầu dậy thì phải???)
(Cho nên là cuộc sống giàu sang đã kết thúc rồi sao? Họ đang muốn làm gì vậy? Bắt đầu mạo hiểm dưới đáy biển sao?)
(Lý lão âm lại giở trò gian trá rồi phải không? Hahahaha! Dùng mắt thường cũng thấy được đạo diễn Khương đang hừng hực cơn bực bội sau khi thức giấc!)
Lý lão âm xuất hiện trước ống kính một cách quen thuộc, ho một tiếng rồi nói: “Xét thấy thành tích học tập của mọi người ngày hôm qua vô cùng kém, ông Elijah thân là chủ nhà thực sự không nhìn nổi nữa! Cho nên tiếp theo đây, mọi người đều phải chịu hình phạt, cho dù là người giàu cũng phải tự lực cánh sinh!”
“Mấy ngày sau đây, hòn đảo nhỏ này chính là nơi mọi người sống!”
“Trò gì vậy?” Tự Thiên Sách mắt mũi còn đang tẻm nhẻm tèm nhèm, nghe thấy lời này liền kinh hãi hô lên: “Ở, ở đây á?”
Lý lão âm gật đầu.
Tang Điềm ngẩng đầu nhìn trời, không thốt nên lời.
Tôn Đại Ngọc vò đầu túm tóc, bĩu môi nói: “Ừm, ở thì ở thôi, lão Lý đừng nói mấy lời thừa thãi nữa, nói chuyện chính trước đi, chương trình cho bao nhiêu vật tư?”
“Tự lực cánh sinh mà, ở đâu ra vật tư cho mấy người.”
“Giỏi lắm, lão Lý, chú như này là muốn chúng tôi sinh tồn trên hoang đảo hả!” Tang Điềm kinh sợ thốt lên: “Không cho vật tư thì cũng phải cho ít dụng cụ chứ?”
“Cái này hả……”
Lý lão âm nhìn về phía Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên, hai người này im lặng khiến ông ta nổi cả gai ốc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!