Lão Lý sững sờ.
Khương Vân Sênh cười: “Loại cheese này bị cấm bán nhưng với một số người thích hương vị này, thì có thể tự làm.”
“Không may là, chỉ có chú Elijah nhà tôi và tiểu Mạn có thể ăn được cái……mỹ vị này.”
“Còn về món kiviak,” Khương Vân Sênh lại thở dài: “Ông nghĩ em ấy sợ món đó à?”
(Lão Lý đầu hàng nhanh quá!)
(Mẹ kiếp! bây giờ tôi đã tin Khương Mạn món gì cũng dám ăn, nhưng tôi không dám ăn đâu!)
(Tất cả phiếu đều chọn cho món ăn địa ngục, cô gái này đúng là cái gì cũng dám làm!!)
(Lý lão âm ông không những theo đạo nghèo mà còn theo đạo hại chết bạn nữa!!)
Lão Lý khuất phục rồi, ông ta hoàn toàn tâm phục.
“Tôi nhận thua.”
Khương Mạn cười híp mắt nói: “Vậy mà đã nhận thua? Được rồi, phần thành tâm này của ông, vậy tôi đành phải từ bỏ cơ hội yêu thương fan của tôi vậy.”
(A di đà phật, xin đừng yêu thương tôi!)
(Chị! Chị cứ yêu thương Bạc Hạc Hiên đi, thật đấy, em không cần đâu!)
(Gì vậy, Khương võ thần, thực ra tôi là anti fan! Anti fan không phải fan, không cần yêu thương tôi)
(Mọi người đều biết Khương võ thần không có fan, chỉ có con đường xuống Hoàng Tuyền thôi!)
(Những người hóng hớt chân chính ở đây, lần này mấy netizen có bao nhiêu cơ hội sống sót, tôi ngồi đây xem!)
Đợi Khương Mạn trả lại điện thoại cho bên chương trình, cư dân mạng mới thở phào một cái. Sau đó lại nghe thấy cô nói.
“Chuyện món ăn thì không nói tới nữa, vậy chúng ta nói tới những hiểu nhầm khác đi.”
Tim lão Lý nhảy một cái, nhìn nụ cười xấu xa trên môi Khương Mạn.
“Lão Lý ơi~”
Lý lão âm: Lão Lý là ai, tôi không quen.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!