Hình như anh ta đã từng làm chuyện ngu ngốc này. Nhưng ... lúc đó anh ta không biết Khương Mạn là em gái mình, cũng không ngờ bây giờ Joanna lại điên rồ như vậy!
"Anh ba của em đang muốn mai mối anh với ai vậy?" Một giọng nữ đột nhiên vang lên.
Cơ thể hai người đàn ông đều cứng ngắc lại.
"Em, em gái..."
"Yêu Nhi..."
Trên tay Khương Mạn cầm hai ly sữa nóng, hai mắt nheo lại, vẻ mặt có chút nguy hiểm.
"Joanna nghe giống như tên một cô gái."
Cô nhìn Bạc Hạc Hiên cười nửa miệng: "Đó là con bướm hoa rơi vào bể tình của anh à?"
Cú vả vào mặt dù muộn nhưng vẫn có. Cách đây không lâu, hình như có người nói rằng mình không có bướm hoa gì đó.
“Cũng không được coi là bướm hoa, cùng lắm thì là con thiêu thân thôi.” Khát vọng sống sót của Bạc ảnh đế bùng nổ rồi.
“Đó là lý do tại sao lại có câu nói rằng con thiêu thân lao vào lửa đấy.” Khương Mạn cười nói: “Bạc ảnh đế thô lỗ quá rồi.”
Bạc Hạc Hiên cười khổ: "Bây giờ thú nhận liệu còn kịp không?"
Khương Nhuệ Trạch lùi lại phía sau: "Chuyện đó ... các người cứ từ từ nói, tôi không quấy rầy nữa."
Giờ phút này, anh ta chỉ muốn chuồn thôi.
"Anh đứng lại." Giọng Khương Mạn nhẹ nhàng.
Toàn thân Khương Nhuệ Trạch cứng ngắc.
Khương Mạn đưa cốc sữa trong tay cho anh ta, nhẹ giọng nói: "Bị thương không được hút thuốc, uống rượu, nghe nói anh đã theo đuổi được Điềm Điềm, cũng gặp cha mẹ vợ luôn rồi đúng không?"
Khương Nhuệ Trạch uống một ngụm sữa liền bị sặc. Em gái đứng trước mặt nếu anh ta phun sữa ra sẽ văng lên khắp mặt Khương Mạn nên chỉ có thể nuốt xuống, kết quả sữa trào ra đường mũi.
Cảnh tượng này quả thực hơi ...
Bạc Hạc Hiên không thể nhìn được nữa: "Tôi đi lấy giấy cho cậu."
Khương Nhuệ Trạch cầm cốc sữa, vừa ho vừa sặc, nước mắt ứa ra, trông rất đáng thương.
Cảnh tượng này, Khương Mạn cũng không ngờ tới.
Anh trai thân yêu của em ơi, anh chỉ đang yêu đương thôi mà, đâu cần kích động đến mức như vậy chứ.
"Không ... Không, em gái, làm sao em biết được vậy?"
Khương Mạn cười không nói gì, không cần cô đi gặng hỏi cũng có người nhiệt tình tới mật báo cho cô.
Bạc Hạc Hiên mang theo giấy đã đành, đằng này còn dẫn cả đám đàn ông trong nhà tới.