"Cô Khương, cô có thể bỏ qua chuyện xảy ra ngày hôm qua không. Chương trình vừa mới bắt đầu, đột nhiên không có khách mời, vậy thì toi đời."
Giọng điệu của tổng đạo diễn vẫn nhẹ nhàng, rõ ràng là đã sẵn sàng dùng thái độ ôn hoà.
Khương Mạn bối rối nói: "Từ khi nào tôi là người quyết định khách mời đi hay ở? Có phải đạo diễn quá coi trọng tôi rồi không?"
Tổng đạo diễn không nói nên lời, trong lòng nghĩ cô cũng chẳng là cái thá gì nhưng cô đứng một chỗ thì cũng mạnh hơn nhiều so với sức công kích lên xuống của những người khác!
Không thấy rằng ba người khác đều đang nghe theo sự dẫn dắt của cô sao?
Tổng đạo diễn không ngờ Bạc Hạc Hiên lại bảo vệ Khương Mạn đến như vậy, tối hôm qua bọn họ thực sự đã đến tìm anh, hy vọng anh có thể làm trung gian để làm dịu mối quan hệ giữa những khách mời.
Kết quả là Bạc ảnh đế nói một câu: Anh nghe theo lời của Khương Mạn.
Ekip chương trình có thể làm gì chứ?
"Cô ấy muốn đi hay ở đó là việc của cô ấy, những người khác như thế nào, tôi không thể kiểm soát được."
"Nhưng..." Tổng đạo diễn khó xử.
Mắt Khương Mạn đảo qua đảo lại nhìn tổng đạo diễn, nụ cười trở nên có ý tứ sâu xa.
"Thực ra, phân tích đến cuối cùng thì tôi nghĩ sự cố ngày hôm qua, ekip chương trình phải chịu phần lớn trách nhiệm!"
Tổng đạo diễn thở nhẹ một hơi, hô hấp có chút ứ đọng, trong vô thức lùi về phía sau hai bước, vẫn duy trì sự cảnh giác.
Vẻ mặt Khương Mạn vô cùng chân thành, bước lên phía trước: "Đạo diễn, vì sự đoàn kết giữa các khách mời và bảo vệ sự đúng đắn, tôi thấy có phải ekip chương trình nên... e hèm..."
Cô chống cằm, đưa tay phải lên, đặt ngón trỏ và ngón cái vào nhau làm hành động xoa xoa gian xảo.
Cười khanh khách...
Như có tiếng răng hàm sau nghiến lại, tổng đạo diễn khó thở! A, ban đầu tại sao lại muốn mời hố đen như cô ta tới?
Mười lăm phút sau.
Khương Mạn quay trở lại trước máy quay với một nụ cười, đi thẳng đến bên cạnh Tôn Hiểu Hiểu và nắm tay cô ta một cách nhiệt tình.
"Cô Tôn, đồng chí tốt, sự hy sinh của cô mang lại lợi ích cho tất cả mọi người, cuộc sống tốt đẹp của mọi người trong mấy ngày tới đều trông cậy vào cô rồi!"